CÁI CHẾT CỦA BÀ MAC GINTY - Trang 130

Chương XVII

Với một cảm giác mình hoàn toàn lạc lõng, bà Oliver cố thu mình
nhớ lại trong một góc hậu trường, nhỏ xíu, chật chội. Chung
quanh bà, rất nhiều diễn viên trẻ đang tẩy trang, mặt bóng những
mỡ thỉnh thoảng họ lại nài ép bà uống một cốc bia mà bà không
thích chút nào.

Bà Upward sau khi vui vẻ trở lại, giục Robin và Oliver đi sớm:

họ phải có mặt tại nhà hát trước giờ mở màn. Robin đã lo chuẩn
bị mọi thứ cần thiết để lúc mình đi vắng, bà mẹ không thiếu thốn
cái gì, thậm chí hai lần đã ra xe rồi, anh ta còn trở vào nhà để soát
xét lại mọi việc.

Khi trở ra xe lần thứ hai, anh ta cười:
“Mạ tôi đang bấm số gọi điện. Bà không nói gọi cho ai, nhưng

tôi đoán được!”

“Tôi cũng vậy!” Bà Oliver nói.
“Thử nói xem!”
“Hercule Poirot.”
“Bà đoán đúng. Bà muốn bắt ông ta nói, nhưng không muốn để

người khác biết. Mạ tôi thích những chuyện bí bí mật mật như
thế…. Bà Ariadne này, tối nay đi xem vở, tôi muốn bà cho ý kiến
dứt khoát về Cecil… Nếu bà thấy anh ta không thể vào vai Eric, thì
thôi, tôi không ép!”

Trái với Oliver, Robin tỏ ra rất thoải mái giữa môi trường này.

Anh ta vớ được Cecil, kẹp chặt anh ta vào một góc tường, nói một
thôi một hồi, không để cho anh diễn viên nọ lúc nào để đáp một
lời. Bà Oliver thấy Cecil không có cảm tình, và thích một diễn viên
khác là Michael, đang đứng nói chuyện với bà lúc này.

Đúng là anh này tinh quái, lém lỉnh:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.