CÁI CHẾT CỦA BÀ MAC GINTY - Trang 144

Chương XIX

“Bây giờ, mày phải nghe ta!”

Edna sụt sùi. Bà Sweetiman thì cứ một điều lặp đi lặp lại. Hai

người nói với nhau khá lâu rồi mà vẫn quanh quẩn chuyện ấy. Bà
Sweetiman nói đến hai chục lần, vẫn một câu ấy. Edna thì cứ
thổn thức, lúc lại khóc lóc, và chống chế vẫn chỉ bằng hai câu:
“Con không thể làm thế! Bố đánh con chết!”

“Có thể lắm!” Bà Sweetiman quát. “Nhưng án mạng không phải

chuyện chơi, khi đã nhìn thấy gì, thì phải nói…”

Bà Sweetiman ngừng bặt để ra tiếp bà Wetherby, vừa đến hỏi

mua len và kim đan. Vừa lúi húi lấy hàng, bà vừa niềm nở.

“Lâu lắm không thấy bà ra phố!”
“Vâng!” Bà Wetherby đáp. “Dạo này tôi không khỏe. Tim yếu, bà

ạ…”

Rồi thở dài đánh sượt, tiếp:
“Tôi chỉ nằm suốt.”
“Nghe nói bà đã có cô người ở mới?”
“Vâng. Không đến nỗi vụng, biết làm bếp, nhưng dáng dấp thì

sợ quá! Tóc bôi gì trắng phếch, váy thì bó sát người, trông đến
ngượng…”

Bà Sweetiman nói dăm ba câu về các cô giúp việc ngày nay,

khác quá với ngày xưa, rồi trong lúc bà Wetherby loay hoay chọn
kim:

“Sợ quá bà nhỉ, chuyện xảy ra với bà Upward ấy?”
“Còn gì nữa! Họ ngại không muốn cho tôi biết. Đến khi biết tôi

gai hết cả người. Tôi vốn nhát…”

“Người ta nói anh con trai bị choáng. May mà có cái bà văn sĩ

kịp cho uống thuốc. Bây giờ anh ta ra ở Long Meadows, không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.