CÁI CHẾT CỦA BÀ MAC GINTY - Trang 16

tóc dính máu, chắc chắn là tóc của bà Mac Ginty. Hắn nhận rằng
hôm trước, lúc đi chơi về, có vào phòng mà bà Mac Ginty nằm
chết. Hắn nói đã gõ cửa trước khi vào, và không ngờ là bà ta đã
chết, nên đã mó vào xác. Thế rồi, hắn cuống lên. Hắn nói cứ nhìn
thấy máu là bao giờ hắn cũng sa sẩm mặt mày. Hắn liền vội lên
phòng mình, nói rằng gần như ngất xỉu. Sáng hôm sau, hắn
không dám nói đã biết rằng bà Mac Ginty đã chết.”

“Chuyện khó chấp nhận!”
“Tôi cũng nghĩ thế… Tuy nhiên, có thể là đúng sự thật. Đoàn

hội thẩm thì không tin rồi, tất nhiên, nhưng tôi, tôi thấy có vẻ hợp
lý. Có những người như thế… Không dám chịu trách nhiệm việc
gì. Hắn đứng trước xác bà Mac Ginty. Lẽ ra phải làm một cái gì,
báo cảnh sát, hô hoán hàng xóm, vân vân. Hắn không dám. Hắn
nghĩ bụng cứ làm như không biết gì, như chưa vào phòng ấy… Rồi
hắn đi ngủ, như là đi chơi về rồi lên thẳng phòng mình. Dĩ nhiên,
hắn hành động như thế chỉ vì sợ, sợ bị nghi ngờ. Hắn tưởng thế là
khôn. Sự thực hắn đã làm việc ngu ngốc, và chính vì hắn xử sự
như thằng ngu nên thiên hạ càng tin hắn là thủ phạm.”

Ngừng một lát, Spence nói tiếp:
“Vậy mà không ngoại trừ là mọi việc xảy ra như thế thật!”
“Cũng có thể.” Poirot nói.
“Có thể đó là cách giải thích mà luật sư của hắn nghĩ ra, và tin

đó là cách tốt nhất. Tuy nhiên, tôi nghĩ không hoàn toàn như thế.
Cô hầu bàn một quán ăn nhỏ ở Kilchester, nơi hắn thường đến ăn,
khai rằng hắn luôn chọn một bàn ngồi quay mặt vào tường, để
khỏi trông thấy ai. Cô ta bảo trông hắn lạ lạ. Tôi cũng nghĩ thế.
Nhưng không lạ lạ đến mức giết người. Hắn không có thói hung
bạo ấy…”

Spence ngừng nói.
Poirot cau mày, suy nghĩ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.