CÁI CHẾT CỦA BÀ MAC GINTY - Trang 160

Poirot đã có ý định giúp bà Summerhayes, nhưng lại thôi.

Nghĩa vụ người quân tử lịch thiệp phải xếp sau trách nhiệm thám
tử. Ông đang có hai vụ án mạng, còn phải dầy công suy nghĩ. Bà
Maureen nói tiếp:

“Đã thế, không biết tôi để đâu cái tờ giấy của Bộ Công nghiệp

gửi tới! Tìm mãi không thấy!”

Bà sục sạo cái bàn giấy, mở ngăn kéo, khua khoắng một hồi

làm cho nhiều thứ rơi vãi xuống sàn mà chẳng để ý. Poirot kinh
ngạc nhìn bà. Cuối cùng, bà kêu lên một tiếng đắc thắng:

“Đây rồi…”
Mười giây sau, bà đã ra khỏi phòng. Poirot thở dài nhẹ nhõm

và lại tiếp tục suy nghĩ, phải tiến hành tuần tự, có phương pháp…

Ông cau mày vì bị những thứ rơi rải rác trên sàn làm mất tập

trung. Ông xoay ghế sang bên để khỏi nhìn thấy chúng. Những đồ
vớ vẩn này làm ông không chú tâm suy nghĩ được. Đủ thứ linh
tinh: cuộn chỉ, bít tất, thư từ, báo cũ, thỏi si, ảnh, áo len…

Không chịu được nữa, ông đứng lên xếp lại chúng vào ngăn

kéo. Vừa làm xong thì chuông điện thoại reo. Ông chạy lại máy.

“Alô!”
“Alô! Ông Poirot hả? May quá! Tôi đang cần gặp ông.”
Đó là thanh tra Spence.
“Có gì mới chăng?” Poirot hỏi.
“Có. Tôi nghĩ là ông phải từ bỏ câu chuyện tưởng tượng ban

nãy thôi. Có một nhân chứng mới: một cô bé làm việc ở bưu điện
Broadhinny. Summerhayes vừa đưa đến tôi. Tối hôm nọ, cô ta
đứng ngay trước biệt thự, và đã nhìn thấy một phụ nữ đi vào, giữa
tám rưỡi và chín giờ, và không phải là Deirdre Henderson, mà là
phụ nữ tóc vàng. Thế là ta lại quay về điểm cũ: hoặc Eve
Carpenter, hoặc Shelagh Rendell. Là ai trong hai người? Vấn đề chỉ
còn ở đó.”

Poirot định mở miệng để trả lời, song lại thôi. Ông thong thả

đặt máy vào chỗ cũ, thì lại phải nhấc lên ngay, vì lại có tiếng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.