CÁI CHẾT CỦA BÀ MAC GINTY - Trang 161

chuông.

“Alô?”
“Tôi muốn nói với ông Poirot.”
“Tôi đây.”
“Tôi nhận ra tiếng nói ông rồi. Tôi, Maude Wiliams. Chừng

mười lăm phút nữa ông ra bưu điện gặp tôi, được không?”

“Được! Tôi đi ngay.”
Poirot đặt máy, đội mũ đi ra. Dọc dường, ông thấy viên đội

Fletcher, người dưới quyền Spence, từ biệt thự Laburnums đi ra.

“Chào ông Poirot!”
“Chào ông đội!”
Fletcher cười rộng miệng:
“Tôi vừa ở Laburnums ra… Ông thanh tra Spence yêu cầu tôi

đảo qua một lượt, phòng có bỏ sót chi tiết nào. Biết đâu đấy…? Ông
ấy nhớ có một bàn giấy, đã xem xét rồi, nhưng hình như còn ngăn
kéo bí mật nào đó… Dạo này chắc thủ trưởng đọc nhiều truyện
trinh thám, gián điệp… Nhưng không có ngăn kéo bí mật nào hết!
Tuy nhiên, tôi đã để mắt đến cái tủ sách. Đôi khi, người ta hay để
quên một lá thư trong cuốn sách đang đọc dở…”

“Và ông đã tìm thấy gì?” Poirot hỏi.
“Có. Không phải thư, nhưng tôi cho cũng đáng chú ý… Ông

xem!”

Viên đội gỡ tờ báo bọc cuốn sách đang cầm ở tay, đưa ra Poirot:
“Sách cũ, nhưng ông hãy nhìn trang đầu!”
Trên đó có ghi bằng bút chì một cái tên: Evelyn Hope.
Poirot trả cuốn sách cho viên đội, ông này hỏi:
“Ông không cho là có giá trị ư? Cái tên này, ông nhớ lại xem,

chính là tên của…”

“Tôi biết,” Poirot nói. “Tên của Eva Kane khi cô ta rời nước Anh.”
“Cho nên, khi bà Mac Ginty nhận ra người nào trong số các

ảnh trên báo Sao chổi Chủ nhật, thì người đó chính là bà Upward!
Thế mới thêm phức tạp!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.