CÁI CHẾT CỦA BÀ MAC GINTY - Trang 164

Trở về Long Meadows, Poirot bỏ giày da, xỏ đôi giày vải. Trông
không oách, ông công nhận, nhưng rất dễ chịu, vì chân ông đã bắt
đầu đau.

Ông lại ngồi vào chiếc ghế bành vững chãi, nhắm mắt suy

nghĩ.

Ông đã bỏ qua một số tiểu tiết. Phải xem nên đặt chúng vào

chỗ nào trên bàn cờ. Bao nhiêu quân, hình như đã có đủ. Vấn đề là
sắp xếp chúng cho hợp lý…

Ông nhớ lại Maureen tay cầm ly rượu hỏi câu gì đó, rồi bà

Oliver kể lại buổi tối ở nhà hát Cullenquay. Michael? Rõ ràng là bà
ta có nói đến một Michael vào. Ông nghĩ tới Eva Cane, cô bảo mẫu
trông nom con cái của Craig…

Evelyn Hope… Nhưng đúng rồi, chính thế! Evelyn Hope!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.