CÁI CHẾT CỦA BÀ MAC GINTY - Trang 180

tôi rằng trước đây bà đã là con nuôi. Bà có bao giờ biết tên thực
của người sinh ra bà? Chắc không, nhưng cái tên ấy, có một người
biết, một người có niềm kiêu hãnh về dòng dõi một người gắn bó
với ngôi nhà cũ của gia đình, một người rất tự hào về tổ tiên danh
giá của mình. Người đó thà chết chứ không đời nào chịu để người
ngoài, và nhất là con gái, biết rằng Maureen Summerhayes vợ
mình là con gái của Eva Kane và Craig, tên sát nhân. Tôi đã nói,
hắn thà chết… nhưng như vậy thì ích gì? Cho nên anh ta không
định tự sát, mà quyết định giết người…”

Johnny Summerhayes chồm lên, ngắt lời Poirot.
“Ông này nói cái gì hay nhỉ?” Anh ta nói giọng bình tĩnh gần

như lịch sự. “Ông đang say sưa diễn thuyết và thích thú dựng lên
những giả thuyết chẳng có căn cứ! Mà chỉ là giả thuyết! Khi ông
lải nhải rằng vợ tôi…”

Đột nhiên, cơn giận bùng nổ:
“Ông là một thằng nói láo!”
Anh ta nhảy xổ vào Poirot. Nhà thám tử lùi lại, nhưng thanh

tra Spence đã kịp can thiệp:

“Bình tĩnh, ông Summerhayes, hãy bình tĩnh!”
Summerhayes hỏi lại, nhún vai:
“Xin lỗi… Nhưng chuyện này hoàn toàn vớ vẩn! Ai cũng có thể

nhét một bức ảnh vào ngăn kéo!”

“Thì tôi cũng bảo thế!” Poirot đỡ lời. “Tuy nhiên, có điều đáng

chú ý về bức ảnh này là trên đó không có một dấu hiệu vân tay
nào, tịnh không. Lẽ ra nó phải có. Nếu bà Summerhayes giữ ảnh
đó, bà giữ một cách vô tư, do đó phải có vân tay của bà chứ!”

Bà Summerhayes phản đối:
“Ông điên rồi! Cả đời tôi chưa bao giờ nhìn thấy ảnh ấy… Trừ

một lần, là lần ông đưa nó ra ở nhà bà Upward!”

“Rất may mắn cho bà,” Poirot nói, “tôi biết bà nói đúng sự thật.

Bức ảnh ấy mới chỉ được đặt vào ngăn kéo mấy phút trước khi tôi
tìm thấy nó. Sáng hôm đó, tất cả những thứ trong ngăn kéo đã hai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.