CÁI CHẾT CỦA BÀ MAC GINTY - Trang 41

tôi bỏ ngoài tai! Nhà là nhà, ở đây rộng rãi hơn, chứ trước ấy à, cả
đống người nhét cùng một phòng… Với lại, nào có chuyện gì đâu.
Người ta cứ bảo người bị giết sẽ hiện hồn về ban đêm… Có thể,
nhưng bà này thì không… Ông muốn xem tận nơi chứ?”

Như khách du lịch đến viếng một ngôi nhà lịch sử, có người

hướng dẫn hẳn hoi, Poirot theo chân bà Kiddle bước vào một
phòng linh kỉnh những đồ đạc, một kiểu phòng khách nhỏ… Bà
Kiddle giới thiệu:

“Đây, bà ấy nằm chỗ này, đầu bị vỡ: Phải nói là bà Elliott hết

hồn hết vía. Chính bà ấy đã phát hiện ra, cùng với Larkin, ông đưa
bánh của hợp tác xã… Còn tiền, thì ở trên kia… Để tôi chỉ cho…”

Theo sau bà Kiddle, Poirot lên gác. Buồng ngủ khá rộng: Ông

liếc nhìn chiếc giường to có khung bằng đồng, một cái tủ lớn đầy
quần áo chưa xếp gọn, cuối cùng đưa mắt xuống mảnh ván sàn có
chân bà Kiddle dậm lên:

“Tiền dành dụm đặt dưới này!”
Poirot cố hình dung căn phòng như lúc bà Mac Ginty còn sống,

rất sạch sẽ, ngăn nắp. Ông hỏi:

“Số đồ đạc này, không phải của bà ấy?”
“Không, của bà, bà cháu gái mang đi rồi.”
Vậy không còn gì của bà Mac Ginty. Vợ chồng Kiddle đã ngự nơi

đây là những người chủ mới. Cuộc sống vẫn tiếp tục.

Dưới nhà, có tiếng trẻ khóc thét.
“Thằng út của tôi lại thức dậy rồi.” Bà Kiddle giải thích, dù

chẳng cần thiết.

Bà lao về phía cầu thang. Poirot đi xuống theo.
Căn nhà này không cung cấp được tin tức gì. Ông sang gõ cửa

nhà bên cạnh.

2

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.