CÁI CHẾT CỦA BÀ MAC GINTY - Trang 73

“Anh ta không phải là thủ phạm, ông biết đích danh tên giết

người và sắp vạch mặt hắn. Hoan hô!”

Poirot thở dài:
“Chưa đâu! Tôi còn đang tìm… và khi tìm ra rồi, còn phải

chứng minh đúng là hắn!”

“Các vị chậm chạp quá… Như tôi, tôi sẽ tóm được ngay! Là

người bản địa đây, phải không? Cho tôi bốn mươi tám tiếng, tôi sẽ
tìm ra! Linh tính phụ nữ mà, đó là điều ông thiếu. Trong vụ
Shaitana, tôi đã đoán đúng… Phải không nào?”

Vì phép lịch sự với phụ nữ, Poirot không muốn nói lại rằng bà

Oliver đã lần lượt chỉ ra mấy thủ phạm, cuối cùng mới trúng, còn
ông đã đoán đúng từ trước. Ông sắp định nói thì có tiếng đàn ông
gọi từ trong nhà:

“A lô! Bà Oliver đấy ư?”
“Tôi đây, tôi đây!”
Bà Oliver ghé tai Poirot, nói nhỏ trong hơi thở:
“Yên tâm đi, tôi sẽ không nói gì.”
“Ấy không nên!” Poirot đáp liền. “Tôi không yêu cầu bà kín

miệng. Trái lại!”

Robin Upward đã chạy xuống, mở cửa hàng rào. Anh ta để đầu

trần, ăn mặc xuềnh xoàng một cách có ý tứ: vét-tông vải tuýt đã
sờn, quần dạ xám cũng cũ. Nếu không có cái vóc hơi đẫy, trông sẽ
như vận động viên thể thao. Anh ta ôm hôm bà văn sĩ, gọi bằng
tên là Ariadne, rồi đặt hay tay lên vai bà, nói mình đã có một ý
tưởng tuyệt vời cho màn hai của vở kịch.

“Ta sẽ bàn sau.” Bà nói không vẻ gì hào hứng. “Xin giới thiệu,

đây là ông Hercule Poirot.”

Robin Upward bắt tay nhà thám tử, rồi lại quay về phía bà

Oliver.

“Bà có hành lý không?”
“Còn ở trong xe.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.