CÁI CHẾT CỦA BÀ MAC GINTY - Trang 76

“Bà ấy có đến giúp việc ở đây.”
“Bà Mac Ginty?” Bà Oliver hỏi.
“Đúng. Phải không, mạ?”
“Có nghĩa là mỗi tuần đến một lần.”
“Và thỉnh thoảng đến buổi chiều.”
“Bà làm việc tốt không?”
“Sạch sẽ đến quá đáng,” Robin đáp. “Có tật lau quá kỹ, thích

dọn dẹp trật tự. Bà ấy vào phòng nào là sau không tìm thấy gì
nữa!”

“Con ơi,” bà Upward nói, “nhà chật thế này, nếu không dọn dẹp

sắp xếp, thì rồi đến đi cũng không lách được!”

“Mạ ơi, con biết. Nhưng, nếu cứ cất thứ này thứ khác, con

không làm việc được! Sổ ghi chép cũng không tìm thấy!”

Bà Upward thở dài:
“Chà! Tôi tiếc là không nhúc nhắc được chân tay… Nhà cũng có

một bà người ở rất trung thành, nhưng chỉ yêu cầu được bà ta làm
bếp là cùng…”

“Bà đau gì vậy?” Bà Oliver hỏi. “Thấp khớp?”
“Đại loại là thế. Rồi sắp đến lúc phải mượn một cô y tá luôn túc

trực. Thật là khổ… Tôi đâu muốn phiền ai!”

“Thôi nào, mạ, mạ ca cẩm làm gì?”
Bà Upward cười dịu dàng với con trai:
“May mà có Robin! Nó hết sức lo lắng, chăm sóc…”
Poirot đứng lên:
“Rất tiếc là tôi phải đi. Tôi còn đến thăm một nơi, sau phải ra

ga đáp tầu. Xin rất cảm ơn bà đã vui lòng tiếp. Và, thưa ông
Upward, hy vọng vở kịch của ông sẽ thành công!”

Bà Oliver nói:
“Phần tôi, xin chúc ông điều tra thắng lợi!”
Robin Upward hỏi:
“Vậy ra, đó là việc nghiêm chỉnh? Không phải chuyện đùa?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.