CÁI CHẾT CỦA BÀ MAC GINTY - Trang 77

“Sao lại đùa!” Bà Oliver kêu. “Ông Poirot chưa muốn nói ra tên

đứa giết người, chứ ông biết thừa! Phải không, ông Poirot?”

Poirot phản đối lấy lệ, đủ để mọi người không tin:
“Không đâu, thưa bà. Lúc này, tôi chưa biết nó là ai!”
“Thì ông đã nói thế, nhưng tôi thì tôi không tin. Ông cứ hay

thích kín kín, hở hở!”

Poirot chống chế lại lần cuối, nghiêng mình chào rồi đi ra.

Đang theo lối đi dẫn ra hàng rào sắt, ông nghe thấy tiếng của
Robin Upward, rất rõ:

“Bà Ariadne ơi, tôi sẵn sàng tin bà, nhưng khổ nỗi, trông bộ ria

mép lố bịch ấy, ai nghĩ là thật. Bà lại còn bảo ông ta là thám tử tốt
nữa!”

Poirot cười thầm. Thám tử tốt? May thay, ta hơn thế nhiều!
Trên đường, ông gặp chiếc xe chở rau của Summerhaves đi

ngược chiều. Chính ông ta cầm lái. Ông ta nói với lại với Poirot
rằng ông rất vội, phải ra ga cho kịp tầu chở sản phẩm của vườn
nhà ông đi Covent Garden.

Poirot cũng phải đáp tầu, để đi Kilchester, ở đó ông sẽ gặp

thanh tra Spence để thảo luận. Nhưng ông còn đủ thời giờ để đến
thăm một nhà nữa.

Gia đình Carpenter ở một ngôi nhà tít trên đỉnh đồi, đặc điểm

là mái bằng và rất nhiều cửa sổ. Guy Carpenter là đồng giám đốc
một nhà máy xây dựng kim khí lớn, một nhà công nghiệp giàu có,
mới đây còn tham gia chính trị. Ông ta mới lấy vợ được ít lâu.

Qua cổng rào sắt, Poirot theo một lối đi rất hẹp, rồi bấm

chuông cửa chính. Một anh hầu mặt bình thản lập tức ló ra. Hắn
đưa mắt nhìn khách một lượt, đánh giá chỉ là đại diện hãng buôn
nào đó, tức thuộc loại không để cho vào.

“Ông bà Carpenter đi vắng.”
“Tôi ở lại chờ vậy.”
“Không rõ bao giờ ông bà mới về.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.