CÁI CHẾT CỦA BÀ MAC GINTY - Trang 95

tính phụ nữ tuyệt vời, ta sẽ tìm ra thủ phạm. Ta sẽ chỉ nó cho
Poirot, ông ta chỉ còn tập hợp bằng chứng để vạch mặt nó.

Trước tiên, bà đến trạm bưu điện, mua của bà Sweetiman hai

livrơ táo, nói dăm ba câu tào lao về thời tiết. Bà Sweetiman công
nhận năm nay trời ấm hơn. Bà Oliver nói mình đang là khách của
bà Upward, ở Laburnums.

“Tôi đoán ngay,” bà Sweetiman nói. “Bà là văn sĩ London viết

truyện trinh thám? Tôi có hai, ba cuốn của bà đây…”

Bà Oliver lại gần ngăn sách, và nhận ra một số cuốn của mình,

xuất bản dạng sách phổ thông.

“Cuốn này, Vụ án con cá vàng thứ hai, không tồi,” bà nói. “Cuốn

bên cạnh, Con mèo bị ám sát, tôi không thích bằng. Trong đó tôi
nói đến một ống xì đồng dài ba mươi phân, thực ra nó phải dài tới
hai mét… thế mà có một ông bác học đã chỉ cho tôi sự sai sót ấy.
Cuốn thứ ba này, Cái chết của cô tập sự, chẳng giá trị gì, truyện
dựa trên một điều vớ vẩn. Đúng thế, chất sulphonal không hòa
tan trong nước… thế mà tôi không biết…”

Bà Sweetiman đáp:
“Dù sao, sách của bà vẫn bán chạy. Tiếc là tôi không đọc hết, ít

thì giờ quá!”

“À mà, cách đây ít lâu, ở đây có một vụ án mạng?”
“Phải, tháng Mười một năm ngoái. Ngay gần kề nhà tôi…”
“Nghe nói có một thám tử mới về điều tra, đúng không?”
“Bà muốn nói cái ông người nước ngoài, thấp thấp, đang ở trọ

tại Long Meadows? Ông ta vừa ở đây hôm qua…”

Bà Sweetiman ngưng lời để tiếp một người khách vừa vào và

hỏi mua tem. Vừa đi vào sau quầy bưu điện, bà vừa nói:

“Chào cô Henderson. Hôm nay trời đẹp, ấm hơn mọi khi, cô

thấy không?”

“Vâng, đúng vậy.”
Bà Oliver nhìn cô khách mới đến từ sau lưng. Cô dắt theo con

chó, giống Sealyham.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.