CÁI CHẾT CỦA BÀ MAC GINTY - Trang 96

“Bà Wetherby dạo này khỏe không?” Bà Sweetiman hỏi.
“Cảm ơn bà, cũng tàm tạm. Hồi này ít ra ngoài… Gió quá…”
“Tuần này ở Kilchester có phim hay lắm. Cô nên đi xem.”
“Tôi định đi tối qua, nhưng không đi được.”
“Tuần sau, có phim của Betty Grable…”
Cô gái đi rồi, bà Oliver tiếp tục câu chuyện:
“Thì ra bà Wetherby không được khỏe?”
Bà Sweetiman cười khó hiểu:
“Ôi dào… Người khác thì lấy đâu ra mà cả ngày nằm ườn…”
“Tôi hoàn toàn đồng ý với bà,” Oliver nói. “Tôi vẫn thường nói

với bà Upward rằng nếu bà chịu khó cử động chân tay, chắc chắn
sẽ khỏe ra.”

Bà Sweetiman lại cười:
“Nếu bà ấy thực lòng muốn, bà sẽ đi được… Ấy là người ta bảo

tôi thế…”

Bà Oliver tự hỏi bà này nghe nói thế từ đâu. Bà ướm thử:
“Janet?”
“Janet Groom đôi lúc có phàn nàn, và phàn nàn đúng thôi! Bà

ấy chẳng còn trẻ, bà ấy cũng thấp khớp, cũng đau như ai… Khốn
nhưng bà ấy không giầu có để mua được xe lăn và đủ mọi thứ
khác… Và bà ấy vẫn phải khập khễnh mà đi, dù trời có gió hay
không có gió!”

Bà Oliver tán thành thêm một câu, rồi cầm lấy gói táo, rảo

bước để bắt kịp Dreirdre Henderson. Điều ấy không khó, vì con chó
Sealyham cô dắt, cứ đi vài bước lại dừng lại để hít, hít.

“Con chó đẹp quá!” Bà Oliver nói khi đuổi kịp cô gái.
Dreirdre Henderson có vẻ hài lòng:
“Vâng, nó khôn lắm. Phải không, Ben?”
Ben hếch mõm lên nhìn chủ, rồi lại chúi mũi xuống xục xạo.
“Loại chó Sealyham này là hay đánh nhau lắm, có phải

không?” Bà Oliver hỏi.

“Phải, vì thế tôi luôn phải cầm dây giữ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.