CÁI CHẾT CỦA IVAN ILICH - Trang 8

- Mời bác vào đây kẻo lễ sắp bắt đầu, tôi cần nói chuyện với bác, - bà quả
phụ nói. – Bác đưa tay cho tôi nào.

Piot Ivanovich đưa tay cho bà vịn và họ đi vào trong phòng ngang qua mặt
Svatxo đang buồn bã nhát mắt với Piot Ivanovich ra hiệu bảo ông: “Thế
còn bài uyn-tơ! Đừng có trách nhé, chúng tôi sẽ tìm một chân khác. Hễ anh
thoát nợ, chúng ta lại chơi tay năm nhé”.

Piot Ivanovich thở dài càng sâu hơn, buồn bã hơn và Praxkovia Phedoropna
siết chặt tay ông tỏ vẻ biết ơn. Khi bước vào phòng khách tường lót bọc
bằng vải màu hồng có thắp một ngọn đèn ảm đạm, họ ngồi cạnh chiếc bàn:
bà ngồi ở đi-văng, còn Piot Ivanovich ngồi trên chiếc ghế đệm thấp hỏng
lò-xo mà người ta đã kê nhầm làm chỗ ngồi cho ông. Praxkovia
Phedoropna đã toan báo trước để ông ngồi sang một chiếc ghế tựa khác,
nhưng bà thấy làm như vậy không hợp với tình cảnh của mình, nên lại thôi.
Ngồi lên chiếc ghế đệm thấp ấy, Piot Ivanovich nhớ lại Ivan Ilich đã bài trí
phòng khách này như thế nào, đã trao đổi với ông về những tấm vải màu
hồng và xanh lá cây để lót tường như thế nào. Khi lách qua bàn để ngồi
xuống đi-văng (nói chung cả phòng khách này đều ngổn ngang đồ gỗ và đồ
dùng), mảnh đăng-ten đen trên chiếc áo choàng đen của bà quả phụ vường
vào chỗ trạm trổ ở mặt bàn. Piot Ivanovich nhổm người lên để gở áo cho bà
và chiếc ghế thấp được giải thoát bắt đầu hồi hộp hất ông lên. Bà quả phụ
tự gỡ mảnh đăng-ten của mình và Piot Ivanovich lại ngồi xuống, đè lên
chiếc ghế đệm thấp đang nổi loạn dưới mông mình. Nhưng bà quả phụ vẫn
chưa gỡ xong được áo, Piot Ivanovich lại nhổm lên, chiếc ghế đệm thấp lại
hấp tung ông lên, thậm chí nó còn kêu ken két. Khi mọi việc đã ổn thỏa, bà
rút chiếc khăn tay sạch bằng nhiễu ra và bắt đầu khóc. Chuyện mảnh đăng-
ten bị vướng và cuộc vật lộn của ông với chiếc ghế đêm thấp khiến Piot
Ivanovich đâm ra nguội lạnh và ông cau có, ngồi yên. Xokolop, một người
hầu phòng của Ivan Ilich đã gỡ cho Piot Ivanovich khỏi tình thế lúng túng
đó, bác ta vào để thưa với Praxkovia Phedorepna rằng người ta tính nơi
chôn cất ở nghĩa trang hết hai trăm rúp. Praxph phác một cử chỉ lặng lẽ
biểu lộ niềm tin chắc chắn rằng tất nhiên không thể nào khác thế được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.