CÁI CHẾT ĐƯỢC BÁO TRƯỚC - Trang 234

thì Charlotte cũng bắt buộc phải đi nước cờ đó. Nếu để Dora sống thì sự an
toàn của cô ta không được bảo đảm. Cô ta yêu quý Dora, không muốn Dora
phải chết nhưng cô ta lại không thể không giết Dora được... Đằng nào thì
Bunny tội nghiệp cũng chẳng thể sống lâu thêm nữa. Charlotte rút ngắn đi
những ngày sống của Bunny là cũng để tránh cho Bunny khỏi phải chịu
đựng cơn hấp hối đau đớn kéo dài. Sự thật thì Charlotte cũng không bỏ sót
một tí gì để làm đẹp những ngày cuối cùng của cô bạn thân... trong khi vẫn
tìm cách sắp xếp sao cho cô bạn phải uống những viên thuốc độc, nhưng
phải để cho mọi người nghĩ rằng thuốc độc đó là dành cho Charlotte.

Bunny đã ngủ thiếp đi sau một ngày hạnh phúc để không bao giờ còn

tỉnh lại được nữa. Charlotte chẳng còn gì phải sợ hãi nữa. Thế nhưng cô ta
lại thấy nhớ Dora, Dora người yêu quý cô ta và cô ta cũng yêu Dora. Dora
là người duy nhất mà cô có thể nói chuyện về những ngày tươi đẹp thuở xa
xưa. Cô ta đã khóc vào cái ngày tôi đem đến cho cô ta mảnh giấy của Julian
và những giọt nước mắt của cô ta, tôi tin là chân thành. Cô ấy đã giết mất
người bạn thân yêu nhất của mình...

- Thật là kinh khủng! - Bunch kêu lên - Kinh khủng quá!

- Kinh khủng thật đấy nhưng vẫn thuộc về bản chất con người - Julian

Harmon tuyên bố! - Người ta thường xuyên quên rằng những tên giết người
ghê tởm nhất vẫn là những con người.

- Tôi đồng ý với ông là có lúc người ta ái ngại cho chúng, - Cô Marple

công nhận - nhưng đừng quên rằng chúng rất nguy hiểm. Nhất là khi chúng
là những kẻ bệnh hoạn, như Charlotte Blacklock. Bởi vì những kẻ bệnh
hoạn kbi sợ hãi, sợ hãi thật sự ấy, thì không kiểm soát được hành động của
bản thân nữa và trở thành một con thú dữ hoang dã đích thực.

- Bà đang nghĩ đến cô Murgatroyd tội nghiệp phải không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.