CÁI CHẾT GIỮA THINH KHÔNG - Trang 115

Sau lần nghe Jane ta thán, mỗi ngày có khác đôi chút, y như là

một vai diễn trên sân khấu.

Đến hẹn Norman Gale với nàng đi ăn cơm tối, xem hát. Buổi tối

hôm đó thật huy hoàng, những lời hứa hẹn tâm đầu ý hợp, cùng chung
nhiều sở thích.

Thích nuôi chó, không thích mèo. Không thích ăn nghêu sò mà

lại thích món cá hồi xông khói. Thích nữ diễn viên Greta Garbo hơn là
Katherine Hepburn. Không thích phụ nữ béo tròn, thích nhìn mái tóc
dài đen nhánh, ghét sơn móng tay đỏ chói. Không thích người nói
oang oang nơi ăn uống đông người, ghét bọn Negroes. Thích đi xe
buýt hơn là đi xe điện ngầm.

Lạ kỳ thay hai người có nhiều sở thích trùng hợp. Khi mở túi

xách, làm rớt thư của Norman, nàng e thẹn cúi xuống vừa nhặt lên thì
Gladys nhào tới.

- Bồ của cậu là ai vậy, hở?
- Cậu nói sao đây? - Jane hỏi vặn lại, đỏ mặt tía tai.
- Thôi đừng có chối! Chắc không phải thư của ông cố của mẹ

cậu. Tớ đâu phải là đứa bé mới một tuổi. Ai vậy hở Jane?

- Ờ, người ta đó mà - một anh chàng - gặp nhau ở bãi biển Le

Pinet. Anh ta là nha sĩ.

- Nha sĩ, - Gladys cảm thấy khó chịu, - chắc là anh chàng cười

tươi hàm răng trắng muốt?

Jane đành phải chịu nghe theo cô bạn.
- Da mặt anh chàng sạm nắng, - Gladys nói. - Có thể là do đi ra

biển hay là vì một chai 2/II mua ở hiệu thuốc. Mấy anh chàng điển trai
da thịt hơi sạm nắng. Mắt thì đẹp. Nhưng một nha sĩ! Này, nếu lúc hắn
hôn, cậu phải lắng tai nghe. "Này em há miệng lớn hơn chút nữa.".

- Thôi đừng có vớ vẩn, Gladys.
- Cậu chớ có vội tự ái. Coi điệu bộ cậu gắt lên kìa. Ôi, chào ngài

Henri, em vừa tới nơi... quỷ tha ma bắt Henri! Coi kìa ông ta ra oai ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.