CÁI CHẾT GIỮA THINH KHÔNG - Trang 118

- Hả dạ à?
- Đúng thế, tôi không biết, bởi tôi chưa thử coi ra làm sao. - Gã

cười khà, rồi lắc đầu. - Người mà xấu như bà Giselle - thì ai nỡ giết
hở?

- Ồ, cũng là một cách nhìn nhận vấn đề. - Jane nói. Chợt nàng

cau mày. - Thật khiếp quá, nếu ta nghĩ lại ngày xưa bà từng là một cô
gái nhan sắc mỹ miều.

- Tôi biết, biết chứ. - Giọng gã trầm xuống. - Đáng thương thay

phận đàn bà đến khi nhan sắc đã tàn phai.

- Anh thì quá lo cho số phận với nhan sắc của mấy bà - Jane nói.
- Phải chứ. Chuyện đó ta cần phải quan tâm. Cô thấy lạ bởi cô là

người Ănglê. Với người Ănglê chuyện làm ăn là trên hết - việc làm,
đấy - rồi mới qua tới chuyện chơi thể thao và cuối cùng là - mới tới vợ
mình. Đúng thế, thiệt tình mà nói. Muốn biết vì sao hở, câu chuyện ở
một khách sạn bên xứ Syria như sau, một ông chồng người Anh có bà
vợ bị bệnh. Lúc đó ông nhận lệnh công tác đâu tận bên xứ Iraq vài
bữa. Kìa, cô có tin được không, ông bỏ vợ lại lo đi công tác cho kịp
ngày. Hai ông bà cho là chuyện đó bình thường; ông mới thật là dân
quý tộc, sống vô tư. Trong khi gặp một vị bác sĩ không phải là dân
Ănglê thì nhìn thấy ông chồng nọ như là một thứ dân tộc man di. Một
người vợ dù sao cũng là một con người - phải lo trước đã; còn chuyện
làm ăn - để đó tính sau.

- Tôi không xen vô chuyện đó, - Jane nói. - Với tôi thì việc làm là

trên hết.

- Nhưng mà sao? Cô cũng chung một quan điểm vậy à. Có việc

làm là có tiền - rồi bỏ tiền ra bao gái-vậy là chuyện trai gái mới là
đáng nói hơn à.

Jane khoái chí cười.
- Ồ, đấy, - nàng nói. - Thà tôi thích sống xa hoa lãng phí còn hơn

là để được tiếng là lo làm ăn trên hết. Tôi thà có được một anh chàng
lo cho mình còn hơn là nhìn thấy mình chỉ lo làm ăn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.