CÁI CHẾT GIỮA THINH KHÔNG - Trang 141

- Tôi không muốn làm chuyện đó.
- Ông có muốn bỏ hết thân chủ, giã từ sự nghiệp không?
- Không, nhưng mà...
Poirot cười thân mật nhìn gã.
- Ông có tính hay ghét đời không hở? Làm người ai cũng có tật

đó. Ông cũng có tính hào hiệp nữa. Tôi cam đoan với ông, Phu nhân
Lady Horbury không có được những nét đẹp đó đâu - nói theo cách
của ông bà ta chả là cái thá gì cả.

- Vậy nên bà ta không thể là thủ phạm.
- Sao vậy?
- Sao hở? Bởi lẽ chúng ta phải nhìn thấy. Tôi với cô Jane ngồi đối

diện.

- Ông có nhiều thành kiến. Còn tôi thì muốn gạt bỏ mọi chuyện

trong đầu muốn vậy tôi phải biết.

- Tôi không muốn tính chuyện tống tiền một phụ nữ.
- Ôi, trời ơi - ông nói nghe sao lạ vậy! Làm gì có chuyện tống

tiền. Ông chỉ hù dọa thôi. Đến khi mọi thứ dàn giá xong rồi tôi mới
nhào vô.

Norman nói ngay, - Nếu ông đưa tôi vô tù.
- Không, không, không. Sở Mật Thám Scotland Yard biết mặt tôi.

Nếu có gì tôi chịu trách nhiệm. Nhưng mà không có gì đâu ngoài
những việc tôi đã tiên liệu trước.

Norman thở ra một hơi chịu thua.
- Xong rồi. Tôi nhận lời, nhưng tôi làm nửa vời.
- Được thôi. Vậy là ông sẽ kê ra. Giấy bút đây.
Poirot chậm rãi đọc.
- Đấy, - ông nói. - Lát nữa tôi sẽ hướng dẫn cách ăn nói. Này, cô

em, có hay đi xem hát không?

- Dạ, cũng thường đi, - Jane đáp.
- Được lắm. Cô em đã xem qua vở Down Under.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.