CÁI CHẾT GIỮA THINH KHÔNG - Trang 142

- Dạ có, có xem cách nay một tháng. Một vở kịch hay.
- Vở kịch Mỹ, đúng không?
- Đúng.
- Cô em còn nhớ vai diễn nhân vật Harry, do ngài Raymond

Barraclough thủ diễn.

- Có. Ông diễn hay quá.
- Cô em thấy ông hấp dẫn không? Hở?
- Hấp dẫn ghê lắm.
- A, ông đóng vai khêu gợi phải không?
- Đúng quá rồi, - Jane phá ra cười nói.
- Đúng thế - hơn nữa ông là một diễn viên có hạng chứ?
- Ồ, tôi thấy ông đóng khá đấy chứ.
- Ta đến gặp ông ấy đi. - Poirot nói.
Jane chới với nhìn theo.
- Cái anh chàng nhỏ con này mới kỳ lạ làm sao - hết chuyện nọ

xọ chuyện kia, nhảy nhót như chim!

Biết đâu là ông đoán được ý nghĩ trong đầu nàng. Poirot nhếch

mép cười.

- Cô em không đồng ý sao, hở? Cái lối làm việc của tôi ấy mà?
- Ông nói lung tung đủ thứ chuyện.
- Không phải vậy. Tôi làm việc có thứ tự lớp lang rất là logic.

Chớ vội kết luận một cách bừa bãi. Ta phải biết loại trừ dần.

- Loại trừ à? - Jane nói. - Đó là cách ông đang làm? - Nàng ngẫm

nghĩ. - Tôi hiểu. Ông muốn loại ông Clancy.

- Hình như vậy - Poirot nói.
- Và ông muốn loại cả bọn tôi nữa, và trước mắt biết đâu ông

muốn loại Phu nhân Horbury. Ôi chao!

Một ý tưởng vừa lóe lên trong đầu, nàng lặng thinh một hồi.
- Chuyện gì vậy, Mademoiselle?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.