CÁI CHẾT GIỮA THINH KHÔNG - Trang 159

thật - bà không nên giấu giếm điều gì nếu không thì tôi đành chịu bó
tay.

- Rồi ông giúp tôi thoát khỏi cảnh ngặt nghèo này.
- Tôi xin thề danh dự bà sẽ không còn nghe ai nhắc tới tên

Robinson kia nữa.

Bà nói ngay. - Thôi được. Tôi khai ra hết.
- Hay lắm! Nào có phải bà đã vay mượn bà Giselle?
Phu nhân Horbury gật.
- Bà vay từ lúc nào? Lần đầu là thời gian nào?
- Cách nay đã tám tháng lúc đó tôi đang mắc nợ.
- Vì chơi cờ bạc?
- Dạ. Tôi đang gặp hồi xui xẻo.
- Vậy bà mượn bao nhiêu tiền cũng được?
- Lần đầu không được vậy. Mỗi lần được một ít.
- Ai đưa bà tới đó?
- Raymond - ông Barraclough nghe nói bà có cho mấy bà trong

giới thượng lưu vay tiền.

- Về sau bà còn được vay nhiều hơn nữa kia mà.
- Dạ, bao nhiêu cũng được, y như một phép lạ ngay thời điểm đó.
- Phép lạ của bà Giselle có khác, - Poirot lạnh lùng nói. - Tôi

nghe nói là trước đó bà với ông Barraclough đã là - ờ - bạn bè?

- Dạ.
- Bà cứ thấp thỏm chắc chồng bà không hay biết chuyện đó?
Cicely khóc thét lên. - Stephen lên mặt, gã chán tôi đòi lấy người

khác. Gã còn đòi xin ly dị.

- Bà thì không muốn ly dị?
- Không. Tôi - tôi.
- Bà muốn giữ địa vị - còn được hưởng nhiều lợi lộc. Rõ là vậy.

Mấy bà, trời sinh ra phải tự lo thân mình trước. Ta bàn tiếp câu chuyện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.