Poirot nhếch mép cười.
- Tôi bày ra đây chiếc bàn nhỏ đấy. - Ông rút mảnh giấy trong túi
ra. Tôi có ý kiến thế này, giết người là một hành vi nhằm thỏa mãn
một ý đồ.
Ông thong thả mà nói.
- Chả có gì khó khăn.
- Tất nhiên - vậy mà tôi cứ tưởng.
- Không - không. Đơn giản thôi. Ví dụ ông đang cần tiền - một
người dì chết, ông có tiền ngay. Được rồi-ông phải ra tay - là để giết
chết người dì - vậy là đạt yêu cầu - được hưởng một món tiền.
- Ước gì tôi có được mấy người dì như ông nói, - Japp thở ra một
hơi. - Ông kể tiếp đi, tôi hiểu ý ông, phải do một động cơ thúc đẩy.
- Tôi thích cách đặt vấn đề vừa rồi. Thực hiện một hành vi - giết
người - hậu quả sẽ ra sao? Phân tích hiệu quả nhiều mặt của hành vi
phạm tội ta thấy ngay lời giải đáp. Hiệu quả của một hành vi đơn
phương hoàn toàn không giống nhau - bởi hành vi đó làm hại tới nhiều
người. Này, cho tới hôm nay - tức là ba tuần lễ từ bữa xảy ra vụ án -
tôi đã dò kết quả mười một trường hợp khác nhau.
Ông trải mảnh giấy ra trên bàn.
Japp nghiêng người ra trước chăm chú đọc qua vai ông Poirot.
- Đối tượng nàng Grey. Kết quả - có tiến bộ tạm thời. Được tăng
lương.
- Ông Gale. Kết quả - kém. Không hoàn thành nhiệm vụ.
- Phu nhân Horbury. Kết quả - khá, nếu đối tượng là người mang
bí số CL52.
- Nàng Kerr. Kết quả - kém, sau cái chết của bà Giselle không
thấy có khả năng Bá tước Horbury đòi ly dị vợ.
- Hừm, - ngài Japp cắt ngang. - Vậy ông cho bà còn thương ngài
bá tước? Ông chỉ có cái tài chĩa mũi vô chuyện ái tình lăng nhăng.