CÁI CHẾT GIỮA THINH KHÔNG - Trang 172

- Giả sử tôi muốn làm giàu thì sao?
- Ồ, cái này mới là khó đấy.
- Tôi không nhất trí, - Gale nói. - Tôi làm nghề nha sĩ cũng nhờ

tình cờ - không lựa chọn, tôi thích làm công việc mạo hiểm để được đi
khắp thế giới. Tôi bỏ nghề nha sĩ bỏ đi qua trang trại ở Nam Phi.
Nhưng không được ngon lành - tôi chưa có đủ kinh nghiệm. Tôi đành
nghe lời ông chủ quay về lại hành nghề.

- Giờ đây ông lại đòi bỏ nghề nha sĩ qua Canada. Ông mặc cảm

sợ ai sai khiến.

- Lần này tôi phải tự mình quyết định.
- Ồ, làm sao mà tin được một khi ta bị ràng buộc phải lao vô cái

mà ta thích.

- Không có sức mạnh nào buộc tôi phải thích đi du lịch, - Jane

nói mỉa mai. - Tôi mong được vậy.

- Này, tôi đưa ra đề nghị ngay. Qua tuần sau tôi đi Paris - nếu

thích cô em đóng vai người thư ký - tôi trả lương hậu hĩ.

Jane lắc đầu.
- Tôi không thể bỏ sở làm Antoine. Việc làm vững chắc.
- Tôi cũng có một chỗ làm ngon lành vậy.
- Dạ, nhưng mà tạm bợ.
- Tôi sẽ dành cho cô em một chỗ làm không thua kém gì.
- Cảm ơn ông, tôi thì không dám mạo hiểm.
Poirot nhìn nàng, một nụ cười bí hiểm thoáng hiện trên gương

mặt nhà trinh thám.

Ba bữa sau ông nhận được cú điện thoại.
- Ông Poirot, - Jane đang ở bên kia đầu dây. - Ông còn để dành

việc làm cho tôi đấy chứ?

- Có chứ! Thứ hai tôi mới đi Paris.
- Ông nói thiệt sao? Ông chờ tôi đến nhé.
- Được, nhưng mà sao cô em lại đổi ý rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.