CÁI CHẾT GIỮA THINH KHÔNG - Trang 175

- Coi vậy chứ ông là một người yêu nước, ông còn luyến tiếc về

vùng bảo hộ của Ănglê.

- Tôi thì cho, - Jane nói, - chuyện đó không đáng lưu ý.
Nàng nhìn theo Poirot như dò xét.
Nghĩa là cô em hoàn toàn tin tưởng Bố già Poirot này? Ồ, thế

đấy, tôi sẽ trổ tài - cam đoan với cô em. Vậy mà tôi còn thắc mắc hoài,
Mademoiselle, còn một nhân vật nữa chưa được lôi ra ánh sáng - vai
này chưa có ai diễn.

Ông lắc đầu, cau mày.
- Này cô em, trong vụ này còn một manh mối ta chưa tìm thấy.

Tất cả nhắm vô đó.

Qua hai bữa sau đến Paris, ông Hercule Poirot và cô thư ký đến

dùng bữa tại nhà hàng, hai cha con nhà Dupont là khách mời của ông
Poirot.

Nàng Jane nhìn ông Dupont cha cũng dễ thương như người con

trai, tiếc là không thể gặp được ông. Poirot làm việc với ông ta hết
buổi. Jane thấy khó tiếp cận với anh chàng hơn là lúc ở London. Nhìn
vẻ mặt non choẹt vẫn hấp dẫn như ngày nào, tâm hồn gã chất phác.

Dù đang cười cười nói nói bên này, nàng để tai nghe ngóng hai

ông kia nói gì bên kia. Nàng nôn nóng muốn biết Poirot đang tìm kiếm
tin tức gì trước mắt. Nàng lắng nghe nhưng mà câu chuyện không đề
cập gì đến vụ án vừa qua. Ông Poirot khéo léo dẫn dắt người đối thoại
nhớ lại những chuyện thời xa xưa, nào là những cuộc khai quật đồ cổ
nước Ba Tư khiến ông say sưa kể lại, ông Dupont cảm thấy hân hạnh
được chiêu đãi buổi tối hôm nay. Hiếm khi ông được gặp một người
biết lắng nghe có trình độ hiểu biết về công cuộc khảo cổ.

Hai người bạn trẻ kia rủ nhau đi xem phim mà không ai hay biết

bên nào gợi ý trước, chờ họ đi rồi ông Poirot kéo ghế xích lại gần sát
bàn muốn tìm hiểu thêm về chuyện khảo cổ.

- Tôi hiểu ra, - ông nói. - Thời buổi này khó gậy được quỹ tài trợ.

Ông cần tư nhân tài trợ không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.