CÁI CHẾT GIỮA THINH KHÔNG - Trang 192

- Thôi, ta bàn qua chương trình hành động, - Fournier nói. - Lúc

này tôi thấy không thuận tiện đặt vấn đề nghi can Anne Morisot. Cô
nàng hoàn toàn không biết gì chuyện ông nhận ra được. Nàng tỏ ra có
thiện chí. Ta biết rõ chỗ ở khách sạn, ta có thể liên lạc qua trung gian
ông luật sư Thibault. Thủ tục pháp lý lúc nào cũng có thể bị trì hoãn.
Ta đã nắm được hai điểm - thiên thời, địa lợi. Còn chuyện Anne
Morisot kiếm ra được nọc rắn ta cần phải xác minh. Còn chuyện này
nữa một người Mỹ mua được ống xì đồng lo hối lộ cho Jules Perrot.
Ta cần xác định chính là người chồng - Richards. Ta mới biết được
nhờ nàng khai gã đang ở bên Canada.

- Ông vừa nói - người chồng... đúng rồi, chồng nàng. Ồ, khoan -

khoan!

Poirot đưa tay lên bóp trán.
- Sai bét, - ông nói lầm bầm trong miệng. Ta không biết sử dụng

chất xám đúng chỗ, đúng phương pháp. Không, ta chớ vội cho là như
vậy. Ta tính nói vậy thôi. Không lại sai lầm nữa rồi. Nếu cái ý tưởng
ban đầu ta nghĩ ra là đúng ta không tính nghĩ ra vậy đâu.

Ông không nói nữa.
- Xin lỗi ông. - Jane vừa nói.
Poirot ngồi lặng thinh một hồi, ông buông tay trên trán xuống,

ngồi ngay lại, bày ra hai cái nĩa và hũ muối gây cho ông cảm giác
không cân xứng.

- Ta bày cho ra lẽ, - ông nói. - Anne Morisot có tội hay vô tội.

Nếu vô tội dại gì nàng đi nói láo? Vì sao nàng phải che giấu là người
hầu cho Phu nhân Horbury?

- Sao vậy nhỉ? - Fournier nói.
- Vậy ta nói ngay là Anne Morisot có tội bởi nàng khai láo.

Khoan đã. Giả sử ban đầu tôi cho là đúng. Giả thiết này đúng với tội
lỗi của Anne Morisot hay là chỉ vì nàng khai láo? Ờ... ờ - cũng có thể -
là một giả thiết. Trong trường hợp này - nếu cho giả thiết là đúng - thì
Anne Morisot lẽ ra không di trên chuyến bay này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.