CÁI CHẾT GIỮA THINH KHÔNG - Trang 208

cho là thủ phạm. Ông rủ rê nàng xin phép nghỉ vài bữa qua Rotterdam,
tại đây ông cưới nàng.

- Kế đến ông còn giở trò xúi giục đòi hưởng gia tài buộc nàng

không được kể lại đã từng làm con hầu cho Phu nhân, để chứng minh
là lúc xảy ra vụ án hai vợ chồng đang ở nước ngoài.

- Trời hại, ngay cái ngày xếp đặt cho Anne Morisot qua Paris đòi

gia tài trùng hợp với ngày tôi qua Paris với nàng Grey. Vậy là ông trật
chìa. Chỉ còn có tôi và nàng Jane may ra nhận dạng được Anne
Morisot đúng là người hầu của Phu nhân Horbury.

- Ông phải tìm mọi cách gặp ngay nàng cho đúng lúc, nhưng trời

hại. Rốt cuộc một mình ông đi Paris trong khi đó nàng đã đi nhờ luật
sư. Lúc trở lại nàng cho ông hay mới vừa gặp tôi. Lúc này tình hình vô
cùng căng thẳng ông quyết tâm ra tay cho nhanh.

- Ý đồ của ông là người vợ mới cưới không thể thừa hưởng gia

tài được bao lâu. Ngay sau lễ cưới cả hai lập di chúc chia đôi tài sản!
Một việc làm thật cảm động.

- Tôi biết ngay ông muốn sống nhàn nhã. Ông qua Canada - giả

vờ như mọi tính toán của ông hỏng cả. Qua đến đây ông lấy lại tên cũ
và gặp lại người vợ trước. Dẫu sao tôi không thể tưởng tượng ra trước
đó về chuyện bà Richards chết một cách thương tâm, để lại gia tài cho
người góa vợ đau khổ biết mấy. Rồi ông trở lại Ănglêlấy tên Norman
Gale may mắn vớ được một cú làm ăn lớn ở Canada! Đến lúc này ông
không muốn bỏ phí thời gian.

Poirot không nói nữa, Norman Gale ngả người ra sau hất hàm

cười.

- Ông tài tình thật, thấy rõ hết ruột gan người khác. Ông theo

nghề ông Clancy thì phải! - Chợt ông buông một câu giọng cay đắng. -
Tôi chưa hề nghe thấy những điều vô nghĩa như một mớ hổ lốn.
Những cái ông tưởng tượng trong đầu không thể cho đó là chứng cứ
được!

Poirot tỉnh như sáo. Ông nói ngay:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.