CÁI CHẾT GIỮA THINH KHÔNG - Trang 27

- Ngài chớ nên - ồ - ngộ nhận chuyện của tôi hoàn toàn vô tư. Tôi

có thể nói rõ.

- Thưa ngài, đúng thế. Ngài sẽ nói rõ hơn?
- Đấy, ngài sẽ thấy là tôi đang thai nghén một tác phẩm mà vụ án

có nội dung trùng hợp.

- Đúng vậy.
Câu chuyện tới hồi sôi nổi. Ông Clancy vội nói ngay:
- Tôi muốn nhắc qua chuyện lấy dấu tay - nếu ngài hiểu ý tôi - tôi

muốn nói là - mấy cái dấu tay - phải nhớ lại ở chỗ nào - chỗ ngay trên
cái ống xì đồng, ngài phải hiểu cho và lưu ý giùm tôi - là lúc còn ở
phố Charing Cross Road - cách nay đã hai năm - và rồi tôi có mua một
cái ống xì đồng - nhờ một ông bạn là nghệ nhân chăm chút vẽ lại dấu
vân tay tôi vô đó để đánh dấu. Tôi muốn nhắc cho ngài nhớ tên tác
phẩm đó là - vụ án cánh hoa màu đỏ thắm-cùng với câu chuyện về ông
bạn tôi.

- Ông còn giữ ống xì đồng chứ?
- Sao lại không, ồ - sao lại không hở - tôi phải giữ lại chữ?
- Ông cất ở đâu?
- À, tôi nhớ ra - à, nó còn đâu đây.
- Ở đâu đây là chỗ nào, thưa ông Clancy?
- Là - ối chà - ở đâu đó - tôi không nhớ ra được - tôi - tôi không

được minh mẫn như trước kia?

- Nhưng nay thì không còn nữa, phải vậy chứ?
- Chắc là không rồi. Mà sao kia, đã sáu tháng nay tôi không còn

nhìn thấy nó.

Ngài thanh tra Japp ném một cái nhìn lạnh lùng khả nghi về phía

ông ta rồi đặt thêm câu hỏi.

- Trong suốt chuyến bay, lúc nào ông bước ra khỏi chỗ ghế ngồi?
- Không, không có - tôi nhớ lại là, có một lần?
- Vậy là có. Ông đi tới chỗ nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.