CÁI CHẾT GIỮA THINH KHÔNG - Trang 49

thì gọi đến cơ quan chúng tôi. Địa chỉ đây.

Gã hân hoan ra về, nghĩ trong đầu: - Cũng không đến nỗi nào. Ta

vừa thực hiện xong một cuộc trao đổi ý kiến thật hữu ích.

Quả thật, qua tuần sau số báo Weekly Howl có đăng một bài báo

gây xôn xao dư luận nêu ý kiến hai nhân chứng trong vụ án trên
chuyến bay. Nàng Jane Grey cho hay là cảm thấy đau buồn khi kể lại
câu chuyện thương tâm. Nàng bị một cú sốc choáng váng và muốn
quên đi chuyện đó. Ông Norman Gale bày tỏ một cách chân tình với
tư cách là một nhà chuyên môn lại có liên quan đến vụ án dù là ở vị trí
khách quan. Ông Gale còn có ý mỉa mai biết đâu thân chủ của ông dù
thích đọc các mục thời trang lại không ngờ là đang dõi theo một bản
án "ngồi ghế điện".

Khi anh chàng phóng viên đi khỏi, nàng Jane mới nói:
- Không hiểu sao gã lại không đòi gặp các nhân vật quan trọng

hơn?

- Để chuyện đó cho mấy tay thích chơi đánh cuộc? - ông Gale

nghiêm giọng nói. - Gã toan tính nhưng rốt cuộc lại thua.

Ông ngồi đăm chiêu một lát rồi mới lên tiếng:
- Jane (cho tôi được gọi là Jane. Cô bỏ qua cho, được chứ? ) Này

Jane - theo ý cô thì ai là thủ phạm giết bà Giselle?

- Tôi không có ý kiến.
- Cô nghĩ sao? Thiệt tình nghĩ sao?
- Ồ, không nghĩ sao cả. Tôi nghĩ mình có dính dáng một chút

trong chuyện đó, lo lắng một chút. Thật ra tôi không thiết nghĩ là - ai
trong số khách đi máy bay là thủ phạm. Cho đến lúc này tôi chưa nghĩ
ra được ai là thủ phạm.

- Ồ, quan điều tra tư pháp đã công khai nêu lên chuyện đó. Tôi

không làm chuyện đó, cô không làm chuyện đó, bởi - ờ, bởi tôi để ý
theo dõi cô suốt cả chuyến bay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.