CÁI CHẾT GIỮA THINH KHÔNG - Trang 98

trao cháo múc. Đến một bữa coi báo thấy đăng tin một vụ án ly kỳ tôi
lấy làm lạ - dạ đúng, tôi thắc mắc ghê lắm. Tôi hỏi thăm mấy ông ở sở
cảnh sát.

- Cảm ơn ông nhiều lắm, ông Zeropoulos, - Fournier nói năng

lịch sự. - Cái ống xì đồng với tên độc - ông có thể nhận dạng lại được
chứ? Món hàng này đang ở bên Ănglê, rồi ông sẽ được mời tới để làm
công việc nhận dạng.

- Cái ống xì đồng dài bằng cỡ như vầy, - ông Zeropoulos chỉ tay

làm dấu trên mặt bàn, nó nặng - ông biết không, bằng cỡ chiếc bút
máy này đây. Màu sắc nhợt nhạt. Có thêm bốn mũi tên độc dài sắc
bén, đầu mũi tên phai màu đính thêm một mảnh vải tơ màu đỏ.

- Mảnh vải tơ màu đỏ à? - Poirot hỏi gắt.
- Dạ, đúng thế. Màu đỏ anh đào - còn thấy mờ mờ.
- Lạ thật, - ông Fournier nói. - Vậy ông còn nhớ rõ không có một

chiếc nào dính thêm mảnh vải tơ đen hay vàng?

- Đen và vàng nào? Dạ, không có.
Ông chủ hàng lắc đầu.
Ông Fournier nhìn qua Poirot. Một nụ cười tâm đắc vừa thoáng

hiện trên gương mặt nhà trinh thám nhỏ thó.

Fournier đang còn nghi ngờ trong đầu. Có phải là Zeropoulos nói

láo hay vì một lý do nào khác?

Fournier nửa tin nửa ngờ nói. - Có thể cái ống xì đồng với mấy

tên độc này không dính dáng gì tới vụ án, xác suất là một phần năm
mươi, dù sao tôi phải tìm cho ra lai lịch của anh chàng này

Zeropoulos chìa hai tay.
- Ông này là người Mỹ. Tôi nghe ông nói giọng Mỹ. Ông không

biết tiếng Pháp, nhai kẹo cao su, đeo kính gọng đồi mồi, dáng người
cao không phải già lắm đâu.

- Tóc vàng hay tóc đen?
- Tôi không rõ, lúc đó ông khách đội mũ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.