CÁI CHẾT HUY HOÀNG - Trang 18

Cô chưa kịp khép miệng thì màn hình đã trắng xóa.

Khỉ thật, cô nghĩ. Cô xoa mặt, rồi vuốt mái tóc ngắn màu nâu gợn

sóng. Chẳng có cơ hội kiểm tra tin nhắn, gọi Roarke báo cho anh biết cô
đang làm gì, hay mười phút chợp mắt mà cô đã mơ tưởng.

Cô đứng lên, chỉnh vai áo. Tranh thủ cởi áo jacket. Chiếc áo da đã giữ

cho áo sơ mi khô, nhưng quần jean vẫn ướt. Cô thản nhiên lờ đi sự khó chịu
và tập hợp chút dữ liệu mình có. Nếu may mắn, cô có thể được mời một
tách cà phê trong phòng Chỉ huy.

Chỉ mất mười giây Eve đã nhận ra còn lâu mới có cà phê.

Whitney không ngồi sau bàn như thường lệ. Ông đang đứng, hướng

mặt về phía cửa sổ một bức tường, nhìn quang cảnh thành phố mà ông đã
phục vụ và bảo vệ hơn ba mươi năm qua. Ông chắp tay sau lưng, nhưng tư
thế chừng như thoải mái bị những đốt tay trắng bợt kia phủ nhận.

Eve thoáng dò xét đôi vai rộng, mái tóc hoa râm, tấm lưng to bè của

người đàn ông chỉ vài tháng trước đây đã từ chối vị trí giám đốc chỉ để làm
chỉ huy ở đây.

“Chỉ huy.”

“Mưa tạnh rồi.”

Cô nhíu mắt khó hiểu trước khi thận trọng xua cảm giác đó đi, giữ đôi

mắt bằng lặng. “Vâng, thưa sếp.”

“Nói chung, đây là một thành phố tốt. Đứng từ đây ta có thể dễ dàng

quên điều đó, nhưng nói chung đây là một thành phố tốt. Giờ tôi đang cố
ghi nhớ điều này.”

Cô không nói gì, không có gì để nói. Cô chờ đợi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.