CÁI CHẾT HUY HOÀNG - Trang 290

“Đấy không phải ngạo mạn,” cô khăng khăng, cảm thấy mếch lòng.

“Là công việc của em.”

“Em chế nhạo hắn, cho rằng hắn sẽ đuổi theo em.” Vì ý nghĩ ấy vẫn

vặn siết trong lòng anh như những con rắn kêu phì phì, Roarke ghì chặt
khuôn mặt cô. “Giờ em lại bị tổn thương, bực tức vì hắn không chơi theo
luật của em.”

“Nói thế thật ghê tởm. Phỉ phui anh đi, em không...” Cô ngừng lại,

ngăn tiếng thở. “Anh làm em tức tối để em sẽ thôi tiếc nuối cho bản thân.”

“Hình như có tác dụng rồi đấy.”

“Được rồi.” Cô lại nhắm mắt. “Được rồi. Em sẽ không nghĩ đến nó

nữa. Có lẽ ngày mai em sẽ có cách tốt hơn tống khứ nó đi. Anh giỏi lắm,
Roarke,” cô nói, thoáng mỉm cười.

“Ngàn lần đồng ý,” anh thì thầm và vo lấy đầu ngực cô.

Hiệu ứng râm ran chạy thẳng xuống ngón chân cô. “Ý em không phải

thế.”

“Nhưng đấy là ý anh.” Anh kéo cô nhẹ nhàng, lắng nghe nhịp thở cô.

“Có lẽ nếu em bò được ra khỏi đây, em có thể đưa anh đến lời đề nghị

thú vị của anh.”

“Chỉ thư giãn thôi.” Ngắm nhìn mặt cô, anh thò tay vào giữa chân cô,

nắm lấy cô. “Hãy để anh.” Anh chụp lấy ly rượu khi nó tuột khỏi tay cô và
đặt sang bên. “Để anh có em, Eve.”

Trước khi cô có thể trả lời, anh đã đẩy cô đến cơn khoái cảm thoáng

chốc, tàn phá. Hông cô ưỡn cong, dồn dập chống lại bàn tay bận rộn của
anh, rồi thư giãn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.