CÁI CHẾT HUY HOÀNG - Trang 292

Roarke tặc lưỡi và đét nhẹ vào mông cô. “Lần này anh không bế đâu,

em yêu. Cả hai ta đã mệt nhoài rồi.”

“Chắc em cứ nằm ngay ở đây.” Phải cố gắng lắm cô mới có thể tiếp

tục bò trên nền gạch mịn.

“Em sẽ bị cảm đấy.” Anh cố dồn sức kéo cô đứng lên khi họ nghiêng

ngả vào nhau như những kẻ say.

Cô bắt đầu khúc khích, chếnh choáng. “Anh đã làm khỉ gì em thế

này? Em cảm giác như vừa làm hai ly freebird vậy.”

Anh níu lấy hông cô. “Lần cuối em làm những việc phi pháp là khi

nào?”

“Khóa đào tạo cảnh sát.” Cô cắn thử môi dưới và thấy nó hơi tê. “Bọn

em phải tham gia một khóa học trong trường về những việc làm bất hợp
pháp. Em cầm lựu đạn trong tay và ném. Anh có thấy đau đầu không?”

“Anh sẽ cho em biết khi anh lấy lại cảm giác ở phần trên thắt lưng.”

Anh nâng đầu cô lên và hôn khẽ. “Sao chúng ta không xem liệu có thể làm
điều đó trong nhà. Chúng ta có thể...” Anh ngừng lại, nhíu mắt nhìn qua vai
cô.

Cô có thể mệt mỏi, nhưng vẫn là cảnh sát. Theo bản năng, cô quay lại

và chuẩn bị tinh thần, lấy thân mình che chắn cho anh một cách vô thức.
“Gì? Cái gì thế?”

“Không có gì.” Anh hắng giọng, vỗ vai cô. “Không sao,” anh nhắc

lại. “Em vào nhà đi, anh sẽ vào ngay.”

“Sao?” Cô đứng yên, liếc xung quanh xem có rắc rối gì không.

“Không sao đâu, thật đấy. Chỉ là... Anh quên tắt máy quay an ninh.

Nó, ờ, bị kích hoạt bằng hành động hoặc lời nói.” Anh trần truồng bước đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.