CÁI CHẾT HUY HOÀNG - Trang 362

phải mục tiêu, đúng không? Mụ rất bực tức khi tao gọi điện đêm hôm đó,
khi tao tống cả câu chuyện vào mặt mụ.”

Cặp mắt hắn nhíu lại. Chúng lóe sáng. “Mụ còn định nói chuyện với

tao nữa, Nadine. Ồ, mày chắc mụ sẽ thỏa thuận. Mụ sẽ cố trù dập tao, cho
dù tao chỉ định tường thuật sự thật. Nhưng Towers là một kẻ không vừa, mụ
sẽ cố bóp chẹt tao như con bọ. Đó chính là điều mụ nói trong điện thoại.
Nhưng mụ đã làm đúng như những gì được bảo. Và khi tao bước đến chỗ
mụ trên con phố nhỏ bẩn thỉu kia, mụ đã khinh khỉnh với tao. Mụ đã khinh
khỉnh mà nói, ‘Mày đến muộn. Bây giờ, tên khốn, chúng ta sẽ làm sáng tỏ
mọi chuyện nhé’.”

Hắn cười dữ dội đến mức phải lấy tay ôm bụng. “Ồ, tao đã cho mụ ta

hiểu. Phun máu và trợn mắt, giống như bà mẹ già thân yêu của tao.”

Hắn gõ vào đỉnh đầu Nadine, đứng dậy, nhìn vào máy quay hắn đã

sắp đặt. “C. J. Morse, tường trình. Khi đồng hồ chạy quá vài giây, có vẻ như
là Trung úy Đốn mạt không đến đúng giờ để cứu con bạn khốn kiếp khỏi bị
xử tử. Mặc dù việc xem xét thói quen theo cách phân biệt giới tính đã chấm
dứt từ lâu, thí nghiệm này đã chứng minh rằng đàn bà luôn đến muộn.”

Hắn cười khoái trá và bạt trái tay khiến lưng Nadine dập vào ghế nơi

hắn đặt cô lên. Sau một tràng cười kéo dài, the thé, hắn tự chủ và cau mày
nghiêm nghị trước ống kính.

“Việc phát sóng công khai các vụ xử tử đã bị cấm từ năm 2012, năm

năm trước khi Tòa án Tối cao một lần nữa phán quyết rằng tử hình là vi
hiến. Tất nhiên, tòa án bị buộc phải đưa ra quyết định đó bởi năm mụ đần
độn, to mồm, nên tôi thấy rằng phán quyết đó là vô hiệu.”

Hắn lôi thiết bị phát sóng cầm tay từ trong túi ra rồi quay sang

Nadine. “Tao sẽ truyền thông tin về đài truyền hình, Nadine. Lên sóng trong
hai mươi giây nữa.” Hắn nghiêng đầu, thận trọng. “Mày biết đấy, mày đã có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.