CÁI CHẾT HUY HOÀNG - Trang 70

một cấp thôi.”

Eve dựa lưng vào ghế và cười. Thật dễ chịu, thật thỏa mái, và khi

Nadine cười lại, họ đã thỏa thuận xong.

“Cho tôi tin của cô trước,” Nadine đề nghị. “Và tôi sẽ cho cô tin của

tôi.”

“Điều quan trọng nhất tôi có được,” Eve bắt đầu, “là một cái ô bị

mất.”

Eve gặp Feeney tại căn hộ của Cicely Towers lúc mười giờ sáng hôm

sau. Chỉ cần nhìn khuôn mặt thê thảm của ông ta là cô đã biết tin tức chẳng
sáng sủa gì.

“Ông đâm phải bức tường nào thế?”

“Đang kiểm tra điện thoại.” Ông ta chờ trong khi Eve gỡ bỏ chốt an

ninh nơi cửa, rồi theo cô vào trong. “Bà ta có khá nhiều cuộc gọi, để máy ở
chế độ tự động ghi nhớ. Có dấu vết của cô trong ổ đĩa.”

“Đúng thế, tôi đã lấy nó làm bằng chứng. Ông định nói là không có ai

liên lạc với bà ấy để sắp xếp cuộc gặp ở Five Moons sao?”

“Tôi đang định nói là tôi không thể nói gì chắc.” Bực dọc, Feeney đưa

tay vuốt mái tóc cứng đơ. “Cuộc gọi cuối cùng của bà ta lúc mười một giờ
ba mươi, kết thúc lúc mười một giờ bốn ba.”

“Và?”

“Bà ta xóa nội dung. Tôi không biết lúc mấy giờ, nhưng thế đấy. Số

điện thoại, âm thanh, hình ảnh, bị xóa hết. Bà ta đã hủy hết,” ông ta nói tiếp.
“Từ máy này.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.