CÁI CHẾT HUY HOÀNG - Trang 71

“Bà ấy xóa cuộc gọi,” Eve lẩm nhẩm và bắt đầu bước. “Sao bà ấy làm

vậy? Bà ấy để máy ở chế độ tự động ghi; đấy là chuẩn mực của người thực
thi pháp luật, thậm chí là với các cuộc gọi riêng tư. Nhưng bà ấy xóa cuộc
gọi này. Bởi vì bà ấy không muốn lưu lại thông tin về việc ai đã gọi và lý do
gọi.”

Cô quay lại. “Ông chắc là không có ai đụng vào đĩa sau khi nó được

lấy làm bằng chứng chứ?”

Feeney trông tổn thương, rồi bị xúc phạm. “Dallas,” là tất cả những gì

ông ta nói.

“Được rồi, được rồi, vậy bà ấy xóa nó trước khi ra ngoài. Nó cho thấy

bà ấy không sợ, về mặt cá nhân mà nói, mà bà ấy đang bảo vệ bản thân -
hoặc bảo vệ ai khác. Nếu có liên quan đến một vụ án, bà ấy hẳn sẽ muốn nó
được lưu lại. Hẳn bà ấy phải liệu sao cho nó được lưu lại.”

“Tôi cũng nghĩ thế. Nếu đó là người đưa tin, bà ta sẽ đặt mã cá nhân

cho cuộc gọi đó, nhưng xóa đi thì không hợp lý chút nào cả.”

“Chúng ta sẽ kiểm tra toàn bộ các vụ án của bà ấy, từ vụ đầu tiên.” Cô

không cần phải nhìn vào mặt Feeney cũng biết ông ta đang trợn mắt. “Để
tôi nghĩ xem nào,” cô nói. “Bà ấy rời Tòa thị chính lúc mười chín giờ hai
sáu phút. Điều đó được ghi trong nhật ký. Vài người đã nhìn thấy bà ấy.
Điểm dừng chân cuối cùng là phòng chờ dành cho phụ nữ, ở đó bà ấy sửa
soạn cho bữa tối và nói chuyện với một đồng nghiệp. Vị đồng nghiệp kia
cho tôi biết tâm trạng bà ấy bình tĩnh nhưng lạc quan. Bà ấy có một ngày tốt
đẹp ở tòa án.”

“Vụ Fluentes đang tiến triển. Bà ta đã làm xong các công việc cơ bản.

Không có bà ta thì vụ án vẫn sẽ không có gì thay đổi.”

“Có lẽ hắn nghĩ khác. Chúng ta sẽ xem xét điều đó. Bà ấy không quay

lại đây.” Eve cau mày, nhìn quanh phòng. “Bà ấy không có thời gian, nên bà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.