CÁI CHẾT TRÊN CHẤM PHẠT ĐỀN - Trang 29

chúng tôi đi vắng, chỉ có bà dọn phòng khách sạn là được vào, và cũng có
thể, còn ai nữa mà tôi không biết!

- Tại sao anh chỉ loại trừ các cầu thủ ra khỏi danh sách những người bị

tình nghi? Anh có nghi ngờ ai trong số lãnh đội không?

- Tôi hoàn toàn không có ý định nói vậy. Tôi không tin là có ai căm

thù Pích-le sống mái đến thế, tất nhiên tôi biết rằng có nhiều người ghen tỵ
với anh ta. Ghen tỵ vì sự nổi tiếng, vì giầu có, vì được nhiều phụ nữ yêu…

- Và trong lĩnh vực đó. Pích-le cũng tỏ ra “có hạng”.

- Thành công đó cũng do ở sự nổi tiếng có sẵn nữa. Mà Phơ-răng thì

đâu có xấu trai!

Tôi muốn biết Pích-le đã đi đâu trong khoảng thời gian từ tám rưỡi

sáng đến mười hai giờ trưa. Theo lời khai của tất cả các thành viên đội
bóng và Béc-na-sếch khẳng định là họ nói đúng sự thực - thì không một ai
có mặt ở khách sạn vào buổi sáng đó. Họ đều đi ra thành phố từng tốp nhỏ,
mọi người đều vào cửa hàng mua sắm thứ cần thiết. Chẳng hạn, E-véc vào
cửa hàng “Đi-a-măng” mua một lọ hoa. Và anh ta không lúc nào rời tốp
Muy-le, Lan-ghê và Bruyn-nơ-ghen. Chỉ có Pích-le đi dạo Pra-ha một
mình.

- Anh ta có thể ở những đâu trong hai tiếng đồng hồ ấy? Anh ta không

nói gì cả sao?

- Không, mà tôi cũng không hỏi làm gì.

Tôi thấy E-véc bật lửa hút thuốc. Chỉ riêng có anh, thủ môn của đội là

người duy nhất được phép hút thuốc, nhưng cũng hạn chế không được quá
10 điếu một ngày.

E-véc không chỉ là người thích nói nhiều, nhưng nhứ Béc-na-sếch đã

nói với tôi - cả đội họ cũng đều thế cả. Khi người ta báo tin cho họ, lúc ấy
đang giữa bữa ăn chiều, về chuyện Pích-le đã chết, mọi người đều có một
thái độ im lặng tuyệt đối như ở nghĩa trang. Không ai nói một câu nào, tất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.