CÁI CHẾT TỪ TRÊN TRỜI - Trang 181

— Tôi thật khoái với cảnh vừa rồi. Anh thấy cái mõm Forest khi anh

nhồi nhét ý tưởng vào đầu thằng cha đó không? Chà, ta thắng hắn phải
không? - Lão vỗ đánh đét lên đùi tay luật sư. - Thôi bây giờ qua những
chuyện nghiêm túc. Tôi có một việc cho anh biết đây. Tôi muốn anh lập
một danh sách những thứ thuộc tài sản của tôi, tính đến từng đồng đôla.

Gollowitz nghi ngờ liếc nhìn lão.
— Gì thế, Jack?
— Tôi sắp rút lui. Chán Hội đoàn lắm rồi. Nếu họ muốn ôm lấy quyền

lãnh đạo ở khu vực California thì họ cứ làm. Tôi đếch cần.

— Tôi cứ tưởng anh muốn lột da Ferrari cơ chứ.
Maurer mỉm cười, ánh mắt lạnh tanh.
— Đúng vậy. Nhưng Seigel bết quá. Hắn chỉ có tài cua gái.
Mặt Gollowitz tái đi, lão hỏi:
— Chuyện gì xảy ra cho hắn thế?
— Thì Ferrari trên tài hắn chứ gì! Tôi đã nói chuyện với Joe Lớn. Tôi

cho biết tôi chẳng dính dáng gì đến chuyện đó hết. Hình như đối với ông
Trùm đó, chuyện ai mà dám có ý tưởng lột da Ferrari thật khôi hài!

Chiếc Cadillac đi vào cổng sắt trang viên của Maurer, Gollowitz nhận

thấy có nhiều người đi qua đi lại trong vườn cây chói nắng. Lão hỏi:

— Ai thế kia? Chúng làm gì thế?
— Đề phòng thôi, - Maurer trả lời. - Tôi không muốn liều vô ích.
Gollowitz không nói gì nhưng rùng mình. Maurer có thật tin là những

thằng bé đó có đủ sức bảo vệ cho lão thoát khỏi tay Ferrari không? Chiếc
xe dừng lại trước cổng nhà đồ sộ.

— Được rồi, Abe. Mang lại cho tôi những danh sách đó đi và đến ăn

sáng. Chiếc du thuyền vẫn ở đấy, có lẽ tối nay tôi sẽ đi, - Maurer nói trong
khi mệt nhọc rút ra khỏi nệm xe.

— Jack! - Gollowitz nói giọng khàn khàn.
— Anh đi rồi, tôi sẽ ra sao đây?
Maurer nhìn lão luật sư như tưởng nghe lầm. Lão nhíu mày nói:
— Anh ấy à? Thì anh lo lấy. Có thể Joe Lớn sẽ tìm được việc gì đó cho

anh. Anh lớn rồi, đủ sức tự lo còn gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.