CÁI CHẾT TỪ TRÊN TRỜI - Trang 39

CHƯƠNG

3

Cảnh sát trưởng Harlan McCann thật to lớn dềnh dàng. Đầu ông như

quả đạn đại bác cắm vững trên đôi vai một tay đô vật hội chợ. Dưới mớ tóc
cắt ngắn, khuôn mặt hồng hào béo tốt như được khắc trong đá. Đôi mắt nhỏ
lanh lẹ sâu hoắm và sáng lên thật khủng khiếp mỗi khi ông nổi giận.

Tối ấy ông mặc đồ dân sự, một bộ đồ lớn màu hạt dẻ với cái mũ mềm

sụp xuống tận mắt. Ông lái chiếc Lincoln ra bờ biển, bỏ lại phía sau những
khách sạn sáng rực rỡ ánh đèn, những sòng bạc, hộp đêm và bảng quảng
cáo bằng đèn néon của Câu lạc bộ Quốc tế đổ đến Câu lạc bộ Thiên Thai
nấp sau các bức tường cao 4 mét.

Ông cho xe vào một con đường nhỏ đi dọc theo tường khoảng 30 mét

trong bóng tối dày đặc. Thỉnh thoảng ông nhìn vào kính chiếu hậu để biết
chắc không có kẻ nào theo dõi. Đến hàng cổng sắt, ông cho xe chạy chậm
lại, chồm người về phía trước cho mở, tắt đèn pha bốn lần: Hai lần rất
nhanh và hai lần chầm chậm.

Cổng từ từ mở, ông cho xe lăn vào trước nhà người gác. Một gã đô con

đội casquette nhìn qua cửa sổ và ra hiệu cho ông cứ tiếp tục. McCann theo
con đường vòng đi đến câu lạc bộ dừng lại ở ngách và bước ra khỏi xe. Một
người thứ hai đội casquette chuồi vào vô lăng đánh xe đến gara ngay gần
đó.

McCann bước lên các bậc cấp và cầm cây dùi đồng gõ bốn tiếng: Hai

tiếng nhặt, hai tiếng khoan. Cửa mở, một tiếng người trong bóng tối nói ra:

— Chào ông.
McCann lầu bầu bước vào. Ông nghe tiếng cửa khép phía sau và đèn bật

sáng. Ông đi dọc hành lang không nhìn lại sau và dừng trước một cánh cửa
khác cũng gõ theo cung cách trên.

Louis Seigel, vệ sĩ của Maurer - chủ nhân Câu lạc bộ Thiên Thai ra mở

cửa. Người hắn to con, tóc nâu và đẹp trai. Mười năm trước, cảnh sát và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.