CÁI CHẾT TỪ TRÊN TRỜI - Trang 44

cũng không có giá trị gì hết.

— Còn gì nữa thế? - Gollowitz cắt ngang.
McCann tỏ ra chưa nói hết.
— Người gác của cô Arnot có ghi tên những người khách viếng thăm

trong một quyển sổ, - McCann cố ý nói chầm chậm. - Vào lúc 7 giờ xảy ra
án mạng, một người con gái tên là Frances Coleman đến đấy. Lúc này cảnh
sát đang lùng và sẽ giữ cô ta làm nhân chứng. Conrad tin rằng có thể cô ta
nhìn thấy mặt kẻ sát nhân.

Maurer đăm đăm nhìn mẩu đầu thuốc cháy đỏ. Một bắp thịt trên má lão

nhíu lại nhưng nét mặt vẫn không đổi. McCann lầu bầu:

— Sao? Gollowitz lo được việc đó không?
Maurer ngửng đầu lên nhìn khiến McCann cúi mặt xuống.
— Tôi muốn nói riêng với ông cảnh sát trưởng.
Gollowitz đứng lên cùng với Seigel đi ra.
McCann không nhúc nhích, mặt đỏ bừng, mồ hôi rịn ra trên khuôn mặt

bóng nhẫy. Maurer vụt lên tiếng, không cất cao giọng.

— Ông vừa nói đến Frances Coleman?
— Phải.
— Ai thế?
— Này ông Maurer. Chúng ta phải xác định vấn đề cái đã. Có phải

ông...

— Ai thế? - Maurer lặp lại câu hỏi mà vẫn không cất cao giọng.
— Một cô gái phụ diễn đang thất nghiệp. Cô ta đã rời bỏ căn phòng ở

đường Glendale buổi tối xảy ra vụ giết người. Phòng tìm việc cũng không
có địa chỉ mới của cô ta.

— Con nhỏ có biết cô Arnot không?
— Cô ta vừa đóng phim với cô Arnot.
— Bây giờ ông đang cho cảnh sát tìm cô ta phải không?
McCann rút từ từ ra một tấm ảnh. Maurer cầm lấy xem, để lại trên ghế

rồi bước sang phòng bên cạnh. Lão trở lại với một phong bì trắng và dài,
mỉm cười nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.