CÁI CHẾT TỪ TRÊN TRỜI - Trang 50

hãi lùi lại mà cảm thấy thinh thích. - Tôi đã thấy cô đến đây từ lâu.

— Ờ... phải. - Janey nhìn đồng hồ đeo tay. - Anh ấy đi trễ nhưng chắc

sắp tới. Lúc nào anh ấy cũng trễ hẹn.

— Phụ nữ thì không bao giờ nên chờ đàn ông. Tôi thay thế anh bạn

được chứ?

Cô giả bộ lưỡng lự.
— Tôi... tôi không biết. Chúng ta chưa quen nhau mà.
Hắn kéo ghế ngồi xuống.
— Thì trước lạ sau quen, dễ quá mà. Tôi là Louis Seigel. Còn cô?
— Tôi là Janey... Conrad.
Paul đã nói là người ta nhận ra cô dễ dàng nên cô không nói dối. Seigel

nói:

— Thế là chúng ta biết nhau rồi. Giản dị quá. Ta uống gì nào?
Hắn búng tay gọi người hầu bàn và cô nhận thấy người này đã vội vã đi

lấy rượu.

— Tôi cứ muốn được là đàn ông. Sai bảo người khác được. Ly martini

lúc nãy của tôi nuốt không vô.

— Tôi rất sung sướng thấy cô không phải là đàn ông, - Seigel nói và sử

dụng ánh mắt thật quyến rũ. Hắn không biết Conrad lôi đâu ra được con vợ
đẹp như thế này. - Hình như tôi có thấy cô đến đây vài ngày trước.

Janey gật đầu.
— Lâu lâu tôi cũng tới đây. Tôi thích hộp đêm này lắm. Ông quen biết ở

đây lắm phải không?

— Cũng kha khá, - Seigel cười nói. - Nó hay nhất thành phố đấy. - Hắn

cầm ly rượu lên. - Tôi xin chúc mừng tình thân hữu đẹp đẽ và lâu dài. - Hắn
trút một hơi. - Cô làm như tôi và ta sẽ tiếp.

Janey sẵn sàng nghe theo và chưa kịp gọi thì người hầu bàn đã rót hai ly

khác.

Dưới ảnh hưởng cái nhìn quyến rũ của Seigel, của ly martini và tiếng

nhạc xập xinh, Janey thấy lòng mình lâng lâng như muốn quay trở về thời
độc thân lúc trước. Seigel có biệt tài đọc được ý nghĩ thầm kín của phụ nữ.

— Cô đang khuấy động kỷ niệm xưa phải không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.