CÁI CHẾT TỪ TRÊN TRỜI - Trang 56

một nét gì vui tươi, nồng nhiệt của một kẻ coi cuộc đời là một chuyến phiêu
lưu đầy hấp dẫn.

Moe nhìn bộ đồ Pete mặc với một chút ganh tị, thấy hắn có dáng mới

vừa xuất thân từ một trường cao đẳng thật bảnh. Hắn không hơn Moe bao
nhiêu, chừng 22 hay 23 tuổi. Nếu không có cái bớt trên mặt thì hắn có thể
làm tài tử cinema được đấy.

Pete bỗng hỏi:
— Này Moe, thằng Seigel có nói lý do vì sao phải giết cô bé này không?
— Tao không cần biết! Nếu cứ thắc mắc mấy chuyện đó thì mày nên lo

đi mua hàm răng giả cho sớm.

Có tiếng chuông điện thoại reo. Moe nói:
— Để tao.
Trong lúc Moe vội vã chạy về phía máy thì Pete lại nhìn tấm ảnh. Hắn

tưởng tượng cái nhìn đó khi cô thấy mặt hắn sẽ biến thành sự thù ghét
giống như mọi con đàn bà khác đứng trước mặt hắn. Chúng quay lưng lại
và tìm một lý do xin lỗi để khỏi đối diện với hắn. Cô gái này cũng sẽ quay
lưng lại và lúc đó hắn sẽ giết ngay.

Moe nhào vào phòng.
— Đi thôi. Ta chỉ có nửa tiếng để hành động, khử xong rồi rút êm. Nó ở

đầu kia thành phố.

***

Pete cầm một cuốn tạp chí, xem lại cây cạy đá nhọn hoắt móc trong dây

nịt, dưới áo manteau và theo Moe bước xuống thang lầu dơ dáy, xập xệ.
Chiếc Packard cũ kỹ đậu sát bờ đường. Xe trông chẳng ra gì nhưng máy
thật tốt. Moe nói:

— Ta phải làm thế này. Tao ngồi trong xe, cứ để máy nổ, mày đến bấm

chuông. Nếu nó mở cửa mày nói ba điều bốn chuyện gì đó để nó mời mày
vào phòng. Nếu có ai khác ra trả lời thì mày hỏi tên con nhỏ: Cô Coleman.
Nghe chưa? Mày thu xếp làm sao để chỉ có mày và nó trong phòng. Đâm
thật mạnh để nó khỏi la rồi lủi đi. Có thể sử dụng súng nếu cần. Mày chạy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.