CÁI ĐẦU NGƯỜI KHÔ - Trang 22

5

Khôôôôông…

Tôi hét lên kinh hoàng.

Tỏa ra một ánh sáng rực rỡ và được bao bọc trong luồng ánh sáng kỳ dị

màu vàng, cái đầu đang mỉm cười với tôi, đôi mắt đen của nó sáng rực.

Hai tay tôi nắm chặt lấy cái chăn. Tôi cố gắng đứng dậy để ra khỏi

giường. Nhưng hai chân tôi như bị quấn vào tấm vải trải giường, rồi tôi cảm
thấy có tiếng rơi thịch xuống sàn nhà.

Tôi kêu lên:

Khôôôôông…

Toàn thân tôi run lẩy bẩy không thể nào đứng lên được. Tôi nhìn lên và

thấy cái đầu đang như bồng bềnh trên mặt bàn. Bồng bềnh trôi vào không
khí. Bồng bềnh trôi về phía tôi như một ngôi sao chổi.

Không!

Tôi trùm chăn kín mặt để giấu mình đi. Khi tôi mở mắt nhìn lại lên thì

thấy cái đầu vẫn nằm yên và sáng quắc trên mặt bàn.

Hay là tôi tưởng tượng ra là nó trôi về phía mình?

Không cần biết. Tôi bỏ chạy ra khỏi phòng, miệng rú lên:

— Cái đầu! Cái đầu! Nó sáng. Cái đầu sáng lên.

Jessica nhảy ra khi tôi chạy ngang qua phòng nó. Nó gọi:

— Mark, cái gì thế?

Tôi không dừng lại để trả lời nó mà chạy một mạch đến phòng bố mẹ. Tôi

gào lên:

— Cái đầu! Cái đầu!

Tôi quá hoảng sợ và không còn biết mình đang làm gì nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.