CÁI ĐẦU NGƯỜI KHÔ - Trang 84

Nó lắc đầu, mặt nhăn nhó.

Tôi gọi lên.

— Xem xem một sợi dây leo có được không? Cậu hãy tìm một sợi dây leo

dài. Tớ sẽ trèo lên bằng một cái thân dây leo được.

Mắt nó sáng bừng lên. Nó biến mất. Tôi sốt ruột chờ một lúc, mắt nhìn

lên mảnh trời xanh.

— Nhanh lên! Nhanh lên một tý.

Tôi nghe đâu đó phía xa có tiếng chim rừng kêu và vỗ cánh. Lại kêu và vỗ

cánh nữa. Tôi băn khoăn có phải lũ chim đang sợ hãi không? Và nếu vậy thì
tại sao chúng sợ? Tại sao? Có phải con hổ quay lại không?

Tôi lại dựa lưng vào tường nhìn lên trời.

Cuối cùng Kareen xuất hiện.

— Tớ tìm được một sợi dây leo, nhưng không biết nó có đủ dài không.

Tôi bảo nó:

— Cậu thả nó xuống đây. Nhanh lên, tớ cần phải ra khỏi đây. Tớ ở dưới

này giống như một con thú sập bẫy vậy.

Nó nói:

— Khó mà kéo lên được.

Nó bắt đầu thả sợi dây leo xuống. Trông sợi dây giống như một con rắn

ngoằn ngoéo bò xuống một bên hố.

Sợi dây dừng lại cách đầu tôi khoảng một mét. Tôi bảo Kareen:

— Tớ sẽ nhảy lên để với lấy nó. Sau đó tớ sẽ trèo lên còn cậu thì kéo.

Quấn một đầu dây vào thắt lưng, được không. Chỉ cần cậu đừng có rời ra
thôi.

Nó gọi xuống:

— Miễn là cậu đừng có kéo tớ tuột xuống dưới đấy cùng với cậu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.