CÁI ĐẦU TỘI LỖI - Trang 102

11

H

ang núi bốc mùi ẩm thấp và mùi đá. Tiếng vo ve của muỗi, tiếng

vù vù của ruồi càng làm cho không khí ngột ngạt hơn. Một sĩ quan hải
quân Pháp, ống nghe đeo ở đầu, ngồi cạnh máy truyền tin, ghi lại bức
điện. Hai lính nhảy dù áo rằn ri ngồi dựa vào cánh cửa sù sì trước
hang, khẩu Thompson đeo ở vai. Một bóng đèn không có chụp chiếu
ánh sáng vàng nhớp vì đầy côn trùng xuống những tảng đá màu đen và
vàng đất, cạnh đó là những hộp bia, túi ngủ.

Người mặc quân phục trắng hút thuốc một cách nóng nảy. Máy

phát điện phát ra tiếng thở nghèn nghẹn như người bị suyễn.

Viên sĩ quan đang làm nhiệm vụ, tên là Mozon, tháo ống nghe ra

khỏi đầu và bắt đầu giải mã điện tín. Người sĩ quan mặc đồ trắng ghé
qua vai anh ta đọc bức điện. “Ils y vont fort”, ông giận dữ nói: “Họ
đến cứ như ruồi. Gã trai này được canh giữ ngày đêm, sát sàn sạt. Tụi
người Hoa này đến đây có chiếu khán hợp lệ. Thế mà bên Hồng Kông
không báo động gì cho mình.”

Ông ta ném điếu thuốc xuống đất, cầm bức điện đọc lại lần nữa,

“Tại sao họ không phái một người khác lo vụ này? Tôi phải chịu quá
đủ với Monsieur Cohn này rồi.”

Mozon, người vừa giải mã bức điện, ngả lưng vào thành ghế, “Họ

đã nắm được một điều gì đó, Mon Capitaine.”

“Thì tôi biết điểm này rồi. Chính là do người Mỹ làm cho họ

nhảy dựng lên ở Paris. Chúng ta có đến mười lăm ngàn lính ở
Polynesie. Phía Mỹ thì chỉ có một người ở đây. Thế mà họ chơi ngay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.