CÁI ĐẦU TỘI LỖI - Trang 131

Chỉ có một cách giải thích.
Viên Thống Đốc nước Pháp hải ngoại biết y là ai.
Meeva bật cười “Gene, anh điên rồi. Anh tưởng tượng ra đó

thôi!”

Nhưng cái gã Popaa này trông nhợt nhạt đến nỗi ả phải vội vã

chạy đến một hiệu thuốc gần đó mua một chai dầu tỏi, loại thuốc chữa
bá bệnh của người xứ này.

“Anh uống chai này đi.”
Cohn thấy mệt đến nỗi y làm theo lời, uống cạn chai. Nhưng

thuốc không đủ mạnh để xổ hết ra. Người ta cần cái gì mạnh, triệt để
hơn thế để loại bỏ chính mình.

Họ đã biết y là ai.

•••

Viên Thống Đốc nhìn lui qua kính sau, bật cười “Không tin

được.” Ông nói. “Họ vẫn bám theo cái lý thuyết mất ký ức ấy. Anh có
tưởng tượng nổi không? Một người đốt cháy vân tay và giải phẫu
mặt... Để làm gì? Để loại bỏ cái quá khứ mà hắn ta không thể nhớ nổi!
Lý luận mới của người Pháp đấy.”

Bên cạnh ông, Caillebasse cựa quậy chân một cách khó nhọc.

“Nhưng điều này đã từng xảy ra trong tâm thần học. Tôi muốn nói,
một con người đã lẩn trốn, thay đổi nhân dạng vì bị thôi thúc bởi một
cảm giác tội lỗi mơ hồ, không rõ rệt. Có thể anh ta không còn nhớ
được nguyên nhân nhưng lại vẫn còn mang cái cảm giác ấy. Chứng
quên lãng đã xóa đi tất cả, quá khứ, ký ức, ngoại trừ cái cảm giác tội
lỗi mơ hồ ấy...”

Viên Thống Đốc nhún vai. “Toàn triết lý hão. Điều đó không còn

thuộc về tâm lý học nữa mà là siêu hình học. Dẫu sao, cái gã đó không
thể là người Pháp. Tôi thấy gã đặc Mỹ. Người Mỹ là một dân tộc điên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.