CÁI ĐẦU TỘI LỖI - Trang 132

rồ. Giới trẻ Mỹ, những người mà chúng ta gặp ở đây đúng ra nên sống
trong sở thú thì hơn.”

Caillebasse không nói gì. Bây giờ không phải là lúc nói cho ông

ta biết mối quan tâm cá nhân của Tướng De Gaulle về trường hợp này.
Nhưng điều đó lại chính xác là điều đang ở trong trí óc của viên
Thống Đốc.

“Dẫu sao, tôi vẫn tiếp tục, vì những lý do khá hiển nhiên”, viên

Toàn quyền nói một cách chua chát.

Hiển nhiên thật. Bởi nếu người đó quả là Mathieu, thì việc ông

bướng bỉnh không theo lệnh, lại còn công khai nói ra mình không tin
như vậy, thì ông phải trả giá rất đắt sau này. Mà quả thật, cái ông
Thống Đốc này đúng là một con lừa bướng bỉnh, Caillebasse thầm
nghĩ như vậy.

“Hình như Tướng De Gaulle hết sức quan tâm đến chuyện này.”

Caillebasse lưu ý viên Thống Đốc.

“Thì ông ấy phải vậy thôi. Tài nguyên của nước Pháp mà. Anh

biết đó, thái độ của Đại Tướng đối với năm mươi triệu người Pháp y
hệt như thái độ của một anh nhà nông đối với đàn heo của mình. Ông
ta yêu tất cả bầy heo và muốn gìn giữ chúng. Ông ghen tị với Mỹ, bởi
vì tổng thống của nước này có nhiều hơn ông đến một trăm năm mươi
triệu con heo. Chính vì thế, khi có một con heo tài năng và giá trị như
Mathieu, ông hoảng sợ trước cái ý tưởng mất con heo quý này vào tay
người chăn nuôi khác.”

Caillebasse thấy cách ví von của viên Toàn quyền thật thú vị.

Ông ta sẽ nhớ mãi cách ví von này.

•••

Không có gì lạ ngoài ánh sáng mặt trời chiếu rực rỡ quanh nhà,

thế mà cái cảm giác chết chóc, hủy hoại vẫn phủ lên người Cohn khi
cả hai trở về. Y bảo Meeva đợi bên ngoài, còn y rảo quanh nhà hai lần
rồi mới bước vào, tim đập thình thịch, nhón gót, như thể người ta đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.