CÁI ĐẦU TỘI LỖI - Trang 137

ban biên tập tờ Confrontation chúng tôi cho rằng những cái chết đó có
thể gợi ý cho chúng ta đưa ra một giải pháp thực tiễn: nếu các siêu
cường ngồi lại với nhau hàng năm và thống nhất với nhau về danh
sách và con số những nhà khoa học mà mỗi bên đảm trách việc xóa
bỏ, như thế sẽ giữ được mối quân bình của sự khủng khiếp hoàn hảo
hơn đồng thời tiết kiệm tiền đóng thuế cho người dân rất nhiều. Đó là
một loại Thỏa ước Genève theo cách nhìn mới, hoàn toàn phù hợp với
tinh thần chung sống hòa bình của thời đại. Anh nghĩ thế nào?”

Cohn ngồi bệt xuống sàn, hút thuốc, tay ôm đầu gối, miệng nở nụ

cười ngốc nghếch, mắt khép hờ sau làn khói thuốc. Có thể họ lầm y
với một người nào khác.

“Làm thế nào anh tìm ra?”
“Tìm ra cái gì?”
“Rằng tôi là một nhà khoa học thiên tài.”
Khuôn mặt nhão nhẹt của Callum như đông lại qua cách biểu đạt

một thái độ khó chịu, “Thôi đi.”

“Làm thế nào anh phát hiện ra tôi? Ngoài việc anh lục lọi giấy tờ

và đồ đạc khi tôi vắng nhà?”

Khi Callum tức giận, giọng nói của anh ta vươn cao lên khỏi

giọng nam thường ngày, trở thành giọng nữ eo éo như đang bị động
kinh. Những tảng mỡ trên mặt anh ta chuyển động.

“Anh bạn, chắc chắn là có người khác đã vào lục lọi nơi ở của

anh. Một ngày nào đó họ sẽ tìm ra anh với một con dao đâm vào lưng
anh đấy. Cái trò làm một thứ provocateur, kẻ khiêu khích cả vũ trụ của
anh kể cũng vui đấy, nhưng đôi khi anh đi quá xa...”

Cohn bật cười. Y hiểu Callum muốn nói đến cái gì, và y thích thú

thấy chuyện đó vẫn còn làm anh ta bực bội. Số là trước đây vài tháng,
vào cái giai đoạn mà Cohn xem là một trong những thành tựu nghệ
thuật đã đời nhất của y. Lúc đó, vào những khi không cưỡng lại nổi
thôi thúc sáng tạo của mình, y lại thức suốt đêm đi ra ngoài nhà viết
lên trên cát. Cũng có khi y viết lên giấy, sau đó xé thành mảnh nhỏ rồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.