CÁI ĐẦU TỘI LỖI - Trang 140

“Ừ, hay đấy. Là cái gì vậy?”
“Cứt, Bill ạ. La Merde, Drek. Chẳng bao lâu nữa các siêu cường

sẽ giết nhau để giành lấy độc quyền cái chất merde trên thế giới này.
Đó là vòng nguyệt quế thật sự cho chủ nghĩa duy vật đấy.”

Callum nhỏm lên khỏi giường. “Dẫu sao, tôi cũng đã có một tin

tốt lành cho anh. Tôi chẳng biết tại sao tôi lại làm điều này cho anh,
nhưng đây: Bạn bè người Mỹ của tôi rất quan tâm đến tác phẩm của
anh, tôi muốn nói đến tranh của anh ấy mà. Họ muốn mua tất cả
những công trình mà anh làm ra. Họ còn muốn làm nhiều hơn thế nữa
cho anh. Họ muốn mời anh về Mỹ. Có lẽ anh cũng thấy rằng thời gian
của anh ở Tahiti đã chấm dứt, hoặc gần như thế. Ở đây anh đã tự tạo
cho mình vô số kẻ thù đấy, Cohn ạ.”

Tim Cohn giật thót lên. “Nghĩa là sao?”
“Họ rất vui mừng đón nhận anh ở Hoa Kỳ. Ở đó anh có thể làm

việc mà không bị ai quấy rầy. Lại hoàn toàn bảo đảm về mặt kinh tế.
Cohn ạ, kinh tế, đó là điều quan trọng đối với nghệ sĩ.”

Cohn vân vê điếu thuốc trên đầu ngón tay. Tàn thuốc rơi xuống

sàn nhà. “Từ CIA phải không? Tôi muốn nói cái đề nghị ấy?”

Mặt Callum cứng lại. “Anh nói cái quái gì vậy?”
“Thì người ta bảo rằng anh làm việc cho CIA.”
“Vẫn là bệnh hoang tưởng của người Pháp. Họ cứ bảo như vậy về

tất cả trí thức Hoa Kỳ, nhất là từ khi cái ông Arthur Schlesinger tuyên
bố những điều điên rồ trên TV. Hoàn toàn điên rồ. Vả lại, họ không
hiểu rằng trí thức Mỹ không bao giờ làm việc cho CIA. Chính CIA
làm việc cho người trí thức. Đúng thế đấy Cohn ạ, đó là nước Mỹ của
chúng tôi. Họ nhận lệnh từ chúng tôi. Và điều kỳ diệu của trí tuệ là nó
luôn luôn phát ra từ vị trí đỉnh cao. Nó chịu trách nhiệm tất cả mọi sự.
Thế đó.”

Callum đứng dậy, khá nhanh nhẹn đối với một khối thịt mỡ

khổng lồ như vậy, đi xuống cầu thang, để lại đóa hoa hồng trên giường
ngủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.