CÁI ĐẦU TỘI LỖI - Trang 144

giết để tế thần, phơi xong mới sơn lên hai màu vàng, đỏ, màu mà thần
linh ưa thích nhất.

Cohn không có ý mong đợi tìm thấy “vị thần vô biên” ở nơi trú

ẩn này, bởi hình ảnh duy nhất trên trần thế của thần thì hiện nay đang
được giữ trong lồng kính ở Viện Bảo Tàng Heidelberg. Nhưng vẻ đẹp
của nơi này chỉ có thể là vẻ đẹp từ vị thần đã khuất đó, vị thần đã cẩn
thận cởi bỏ hết vẻ rực rỡ của mình trước khi bị mang đi xa, bởi thế cái
đẹp huyền bí của thần vẫn còn lại để ngự trị trên những dòng nước ở
đây.

Dòng suối từ trong lòng đất sâu tung một dải bọt trắng xóa hòa

lẫn với bóng cây đu đủ, nhài, thược dược cùng dương xỉ, tất cả quay
cuồng trong một vũ khúc ngắn ngủi rồi biến đi trước một đợt nước sủi
bọt, rồi lại tái hiện trong khoảnh khắc. Trên kia, cao hơn cả những
ngọn dương xỉ là những cây gỗ tếch màu nâu đồng và vàng óng, nổi
bật lên giữa một thế giới của đám cây chưa ai biết đến đầy màu xám
và đen, như thể mang dấu vết của ngọn núi lửa đã chết, đã từng giận
dữ sục sạo khắp mặt đất hầu tìm lại vài hạt giống của thánh thần. Các
tảng đá rêu phong đã bám chặt, loang lổ bởi các chùm hoa dại mỏng
manh, vẫn vươn tấm thân đen lánh sừng sững giữa vô vàn bụi nước
trắng xóa như những thiên hà trong vũ trụ. Cả một đám mây bươm
bướm chập chờn trên các tảng đá nơi “vị thần vô biên” này đứng và
cũng là nơi - Meeva đã nói như thế - thần đã giao phối với người đàn
bà đầu tiên vừa nhô lên từ moana, tức “đại dương sâu thẳm.” Chính từ
cuộc hội ngộ này - mà bài ute kể lại bằng một giọng trầm buồn - mà
một số đảo san hô ra đời, dầu không ai có thể nói rõ là đảo nào, bởi
nói tên chúng ra sẽ làm chúng bị những ngọn thủy triều khủng khiếp
hủy diệt tức khắc.

Meeva đã nói như thế.
Chẳng có gì của quá khứ đó còn lại nơi những tảng đá trơ trụi

này, ngoại trừ lớp phấn hoa tím thẫm rơi từ cây baratane xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.