CÁI ĐẦU TỘI LỖI - Trang 147

Tamil vén áo, ngồi xuống trên tảng đá ướt. Ông ta móc túi lấy ra

một gói Gauloise màu xanh, châm một điếu thuốc bằng chiếc bật lửa
bằng vàng, cố tránh các bọt nước bắn vào.

“Vẫn chưa có trả lời từ Hồng Kông à?”
“Hoàn toàn không. Hẳn đại úy đã biết quan điểm của tôi.”
“Có thể anh nói đúng đấy.”
“Lần này hẳn họ sẽ sử dụng một số người có sẵn ở đây. Danh

sách của lão Chong về những người “có thể là của họ” có đến 34 tên.
Tuổi từ 18 đến 26.”

“Ừ, thì thời đại của Vệ binh Đỏ mà.” Tamil trả lời, “Chúng ta

thua mất. Ước chi Paris lắng nghe đề nghị của tôi. Bảo hắn chúng ta
biết hắn là ai. Bảo hắn chấm dứt cái việc chạy trốn khỏi chính hắn đi.
Bây giờ hắn phải biết rằng hắn chẳng thể trốn được... khỏi chúng ta
cũng như khỏi chính hắn.”

Tamil ném điếu thuốc bị ướt, châm một điếu khác. Radio im lặng,

ngoại trừ tiếng sè sè thường lệ như tiếng chiên cá. Những bức tường
màu đỏ, vàng, trắng của thiên nhiên bao bọc quanh ông ta như xâm
lấn, dọa nạt. Thực vật chống lại động vật, Tamil nghĩ. Sớm hay muộn,
thực vật rồi cũng sẽ thắng thôi, có lẽ với sự giúp đỡ của chính động
vật. Tamil không ưa cái ý tưởng của De Gaulle về bom hydrogen ngay
tại quả tim của Polynesie này. Đó là sự hủy diệt nếu không phải cả cái
“thiên đàng trên mặt đất” thì ít nhất cũng là hủy diệt một trong những
huyền thoại cuối cùng của thế giới này.

“Đêm trước hắn viết liền năm tiếng đồng hồ trên cát, xong dùng

chân xóa hết tất cả, dầu vậy, hắn còn chờ cho đến khi sóng biển xóa
thêm một lần nữa. Hắn không cưỡng nổi ham muốn sáng tạo, rồi lại
xóa bỏ hết phía sau mình.”

Tiếng từ trong máy cười hổn hển như lên cơn suyễn. “Ông có vẻ

hơi bối rối đấy, Mon Capitaine.”

Tamil đưa mắt nhìn cả thế giới thực vật chung quanh. Có vẻ như

chúng lại gần ông hơn. Ông nghĩ: văn học, huyền thoại. Những vị thần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.