CÁI ĐẦU TỘI LỖI - Trang 188

phải rũ bỏ khỏi những “hệ quả” mà họ không thể chịu trách nhiệm, và
đó đúng là cái mà người ta gọi “sự nghiên cứu lạnh lùng.”

Cohn không còn nghe nữa. Sự kiệt sức, nỗi khủng khiếp của bóng

đêm, mấy cốc rượu đã khiến y rơi vào một tình trạng bán hôn mê, nơi
đó điều duy nhất của ý thức còn tồn tại là một niềm khao khát mơ hồ,
hỗn độn nhưng mãnh liệt.

“Tôi tìm kiếm khuôn mặt nguyên sơ của mình trước khi thế giới

này hình thành...” Y lẩm bẩm trong cổ họng, nắm tay đấm mạnh
xuống bàn, như làm vọng lại một tiếng sấm từ ngoài trời.

Tamil bật cười, “Xin chúc mừng.” Nhưng Cohn đã cạn kiệt óc hài

hước. Y nôn oẹ, trượt ra khỏi ghế và rơi xuống đất trong tư thế của
một con người được ân xá.

Tamil rút một điếu thuốc và châm lửa.
Mozon lắc đầu, “Tôi vẫn không tin. Tôi vẫn không thể tưởng

tượng nổi một con người lại có đủ sức cố tình dồn ép bản ngã mình
một cách toàn diện như vậy. Nếu anh ta là Mathieu, thì anh ta cũng
không còn nhớ ra mình là ai nữa.”

Tamil nhún vai, “Ở Paris người ta cũng nghĩ đúng như vậy. Họ

tin rằng anh ta đã hoàn toàn đánh mất bản ngã. Trong thuật ngữ tâm
thần học, Machner gọi là Selbstverdammung. Dĩ nhiên họ hoàn toàn
sai.”

Mozon tự rót cho mình một cốc rượu. “Còn nếu như là anh ta

thận trọng và ranh mãnh cố làm cho chúng ta tin rằng anh ta chính là
Mathieu thì sao?”

“Liều mạng sống của mình? Vì mục đích gì?”
“Thuần túy vì lòng thù hận.”
Tamil ném điếu thuốc. “Quân đội không trả lương cho anh để anh

có những tưởng tượng theo kiểu đó, anh bạn ạ. Vả lại, hình như anh
bạn quên rằng nhân viên tài tử nhưng rất đắc lực của ta hằng ngày đã
cung cấp cho chúng ta những sự kiện tuy nhỏ nhưng đầy thuyết phục,
tất cả họp thành một lượng chứng cớ khổng lồ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.